Chu Hiến phụng mệnh tra xét Mật Châu, lại bị kẻ cản đường. Chàng chẳng nề hà, nhất kiếm đoạn tuyệt sinh mạng Thường Bát công tử.
Thường Tam công tử nghe tin dữ, nổi giận lôi đình, liền thống lĩnh quân mã, vây hãm Nghi Châu. Hắn lớn tiếng đòi triều đình giao nộp Chu Hiến, nếu không ắt đổ máu.
Dòng họ Thường ôm mộng kế thừa chức Tiết độ sứ, tuyệt nhiên không muốn Nữ Hầu nhúng tay vào việc Duyên Hải Đạo. Lòng tham lam và sự kiêu ngạo của họ đã lộ rõ.
Hạng Nam thấy tình thế nguy nan, bèn nảy ý muốn dâng thư lên Nữ Hầu Lý Minh Lâu, xin Người ban chiếu chỉ thảo phạt Thường gia, dẹp loạn yên dân.
Cát Vệ tướng quân triệu tập các con cháu, nghiêm nghị dặn dò về thời cuộc biến động. Ông khuyên răn họ phải đồng lòng, hướng chí ra ngoài mà lập công danh, chớ nên tranh giành nội bộ, tự làm suy yếu lẫn nhau.
Tề Sơn mưu lược, một mặt sắp đặt dâng tấu lên triều đình, nghiêm khắc khiển trách dòng họ Thường. Mặt khác, hắn lại viết thư trấn an Thường Tam, đồng thời gửi thư cho Hạng Vân, ngỏ ý muốn cùng hợp tác.
Kinh thành xôn xao, triều đình đại loạn bởi những bức thư từ tứ phía dồn về. Quyền thần tranh chấp, kẻ xu nịnh, người trung lương, một phen rối ren khôn tả.
Nữ Hầu Lý Minh Lâu cuối cùng cũng ra tay. Người sai Lý Minh Ngọc, mang theo binh mã Tuyên Võ Đạo, tiến thẳng vào Duyên Hải Đạo, quyết bắt cho được Thường Tế.
Thường Tế cố chấp không chịu tuân lệnh, chống cự quyết liệt. Quân lính dưới trướng hắn bèn binh biến, làm loạn, giương cờ phản nghịch.
Lý Minh Ngọc quả là một dũng tướng. Nàng dẫn binh Tuyên Võ, đại phá quân Duyên Hải, thế như chẻ tre, công hãm Mật Châu.
Giữa lúc hỗn loạn, Chu Hiến bất ngờ tập kích Kiến An Châu, thừa cơ hội ngàn vàng, nhất đao đoạn thủ Thường Tế.
Cuộc phản loạn tại Duyên Hải Đạo cuối cùng cũng dẹp yên, nhưng máu đã đổ thành sông, xương chất thành núi, thương vong vô số kể.
Ngoài cổng thành kinh đô, một vị hòa thượng từ bi, suốt ba ngày ba đêm không ngừng tụng niệm kinh Kim Cương, như muốn xoa dịu oán khí, siêu độ vong hồn.
Đề xuất Hiện Đại: Ác Giống Cái Kiều Mềm, Hãm Sâu Năm Thú Phu Vào Tu La Tràng