Vân Vĩnh Xương im lặng, đợi đến khi Vân Li đã đi khuất sau cánh cửa, ông mới sực tỉnh, lẩm bẩm nói với Vân Dã: “Cha mẹ nào mà chẳng vì con cái, ba chỉ muốn tìm cho chị con một chỗ dựa tốt, để người ta không xem thường nó, sau này nó không phải chịu uất ức thôi.”
“Ba, ba xin lỗi chị ấy đi, những lời ba nói ai mà chịu cho nổi.” Giọng Vân Dã bực bội. Thường ngày Vân Li và Vân Vĩnh Xương có cãi vã cũng chỉ là chuyện vặt, đã lâu lắm rồi chị ấy mới nói ra những lời tuyệt tình như thế.
Thấy hai đứa con đều không đứng về phía mình, gương mặt Vân Vĩnh Xương u ám hẳn đi, ông mấp máy môi: “Ba nuôi nấng hai chị em con khôn lớn nhường này...”
Vân Dã đã quá mệt mỏi khi nghe đi nghe lại điệp khúc đó, cậu trực tiếp quay người về phòng.
Vân Li chạy vội xuống lầu, Doãn Dục Trình vừa bước đến cổng khu chung cư.
Cô bước nhanh đuổi theo, đối phương nghe thấy tiếng bước chân, dường như cũng đã chờ đợi từ lâu nên quay đầu lại.
Trông anh ta như vừa trút được gánh nặng,...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở khóa trước. Còn 7 giờ 41 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Trọng Sinh: Nương Nương vừa điên lại yêu kiều, Bạo Quân vì nàng khuất phục