Chiết Ánh TrăngChương 73
Anh khựng lại một chút rồi khẽ nói: “Nếu em muốn, anh cũng có thể chấp nhận.”
“...”
Độ dày da mặt của Phó Chí Tắc dường như đã vượt xa những gì Vân Li từng biết về anh. Cô vội nhảy sang một bên, lí nhí: “Em không có ý đó.”
Chiếc bánh crepe xoài ngàn tầng vốn chẳng lớn, sau khi đã nằm gọn trong bụng, Vân Li bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ lại về khả năng này.
“Có lẽ em và ba sẽ còn cãi nhau thường xuyên, nên em đang cân nhắc thật đấy. Vì những lúc như thế, em thật sự hy vọng có anh ở bên cạnh.”
“Ừ, anh sẽ luôn ở đây.”
Lời anh ít mà ý tình sâu nặng, bàn tay khẽ nghịch những lọn tóc của cô.
Vân Li nhếch môi cười, đứng dậy quan sát căn phòng đơn nhỏ nhắn này: “Vậy em ngủ ở đâu đây?”
Phó Chí Tắc đáp thẳng thắn: “Em ngủ trên giường, anh ngủ dưới đất.”
“Lấy gì mà ngủ dưới đất?” Vân Li nhìn quanh, chẳng thấy bộ chăn ga gối đệm dự phòng nào, mà căn phòng hẹp này cũng không đủ chỗ để trải thêm một bộ nữa.