Chương 109: Đồ mất lương tâm!
Cha Ức cau mày nhìn Ức Tâm Nghiên: “Nhưng giờ nhà họ Lữ đòi chúng ta trả lại hai trăm đồng sính lễ, nhà mình thật sự không có tiền.”
Ức Tâm Nghiên tiếp lời: “Tức là, nếu con trả hai trăm đồng đó cho Lữ Tuấn Thành, thì lời các người nói trước đây về việc coi như đã trả ơn nuôi dưỡng vẫn còn hiệu lực, đúng không?”
Trước mặt bao nhiêu người, cha Ức không thể nói quanh co, đành gật đầu: “Đúng vậy, con cũng đừng trách chúng ta, tình cảnh gia đình thế nào con biết mà, chúng ta cũng hết cách rồi.”
Ức Tâm Nghiên quay người vào nhà. Mẹ Ức định mở miệng ngăn lại thì bị cha Ức cản.
Mẹ Ức không vui nói: “Ông cản tôi làm gì? Chuyện này là do nó gây ra, tiền đương nhiên nó phải trả, đừng có lôi kéo chúng ta vào.”
Ức Tâm Nghiên đã chuẩn bị sẵn từ trước, không lâu sau liền bước ra khỏi nhà: “Hai tờ giấy đoạn tuyệt quan hệ này, các người ký đi.”
Lời cô vừa dứt, mẹ Ức đã lớn tiếng mắng chửi: “Đồ mất lương tâm! Mày muốn làm cái...
Bạn cần Đăng nhập để mở khóa truyện!
Đề xuất Cổ Đại: Chưởng Hoan
Diệp Ân
Trả lời1 tháng trước
Truyện khá hay, tuy nhiên nhà dịch dịch hơi bị ẩu, xưng hô giữa các nhân vật loạn cả lên, tên của các nhân vật cũng nhầm lên nhầm xuống, làm cho lúc đọc bị mất hứng dễ sợ.
Ngọc Trân [Chủ nhà]
1 tháng trước
Truyện thuộc top bên Trung. Để mình làm lại bản dịch thử.
Diệp Ân
Trả lời1 tháng trước
Chương này đăng nhầm truyện rồi Ad ơi!