Chương 25
Mắt Giang Nguyên sáng lên mấy phần, ôm chặt gió rau nhỏ không buông tay, ngay cả khi tỷ tỷ đã ra cửa cũng không chú ý tới.
Vì trên núi nấm không còn nhiều, hôm nay Vu gia chỉ có lão nhị Vu Hiếu Nghị và Vu Hiếu Tĩnh đến. Vu Hiếu Tĩnh vẫn như mọi khi, vui vẻ líu lo nói chuyện với Giang Tư. Giang Tư dù đang nói chuyện với nàng nhưng cũng nhạy bén nhận ra Vu Hiểu Nghị dường như đang lén nhìn mình. Thế nhưng, mỗi lần nàng quay sang nhìn Vu Hiếu Nghị, hần lại cười toe toét để lộ hàm răng trắng, trông hoàn toàn không có vẻ gì là đang lén nhìn nàng, cứ như thể nàng đã nhìn lầm.
Đến phiên chợ còn sớm, quầy hàng của họ ở vị trí giữa, khá thuận lợi. Vu Hiếu Tình biết Giang Tư mang chút đồ ăn đến, liền trực tiếp đưa giỏ trúc của mình cho Vu Hiếu Nghị, rồi chạy đến bên Giang Tư giúp đỡ. Nàng nói: "A Tư, nếu bán hết đồ ăn em mang đến, em sẽ mua bánh bao thịt cho chị ăn nhé! Vậy em nhất định phải cố gắng giúp chị thật tốt."
Rau khô và rau dại được bó lại bày trên mặt đất, giỏ đựng trứng gà cũng để bên cạnh. Khi Giang Tư lấy ra hai cái bình gốm cuối cùng, nàng nhíu mày. Những quầy hàng di động ở đây đều là người trong thôn đến bán hàng, mọi thứ đều bày trên mặt đất. Nhưng nếu bày đồ ăn này xuống đất, với nhiều người qua lại, bụi bẩn bay lên sẽ không sạch sẽ.
"Chủ quan quả, giờ phải làm sao đây?"
"Dạng này nha..." Vu Hiếu Tình biết Giang Tư đang bối rối, nhìn quanh rồi nhanh chóng nở một nụ cười đáng yêu: "A, chị hãy lật ngược giỏ trúc lại, để bình gốm lên... Còn thiếu một cái, em đi lấy cho chị."
Nói rồi, nàng nhanh chóng chạy về phía Vu Hiếu Nghị, cách ba quầy hàng. Giang Tư nhìn theo, vừa lúc chạm ánh mắt Vu Hiểu Nghị. Chàng thiếu niên chất phác lập tức mỉm cười thật tươi với nàng. Nàng hiện tại có lý do để nghi ngờ Vu Hiểu Nghị có tình ý với mình, hay đúng hơn là với nguyên chủ Giang Tư. Tuy nhiên, Giang Tư vẫn còn một chút ký ức của nguyên chủ, không hẳn cảm thấy Vu Hiểu Nghị có gì đó quá đặc biệt, chỉ là mỗi lần nhìn thấy nàng là cười như người ngốc. Hoặc có lẽ, nguyên chủ chưa từng nhận ra điều đó?
"Tiểu nha đầu, loại rau dại tươi này của cô bán thế nào? Trứng gà nhà cô trông sạch sẽ lắm, cho ta mười quả." Giọng một bà lão vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Giang Tư. Nàng lập tức bỏ hết mọi thứ sang một bên, việc kiếm tiền là quan trọng nhất.
"Trứng gà này là mẹ cháu tỉ mỉ lau bằng vải ướt, nên trông sạch sẽ và dễ chịu lâm ạ." Giang Tư vừa cười tủm tỉm chọn mười quả trứng gà đưa cho bà lão, vừa chỉ vào những bó rau dại: "Những bó rau dại này sáu văn tiền một bó, mỗi bỏ hơn một cân. Bà ơi, bà xem bà muốn lấy loại rau nào ạ? Có rau tế, mã đề, bồ công anh, rau tro và rau khổ ạ."
Bà lão chớp chớp mắt, muốn một bó rau tro. Bà cẩn thận đếm đi đếm lại, đưa mười sáu đồng tiền xu cho Giang Tư, rồi chậm rãi rời đi.
Vu Hiếu Tĩnh quay về, lật ngược giỏ trúc, đặt một cái bình gốm lên. Vừa mở ra, nàng đã ngửi thấy mùi thơm cay nồng rất hấp dẫn. Cúi đầu nhìn xuống, bên trong là những lát màu xanh biếc, xen lẫn vài lát ớt đỏ, trông cũng rất đẹp mắt.
"A Tư, đây là cái gì vậy?" Vu Hiểu Tình nhìn mãi mà không nhận ra. Giang Tư đưa cho nàng cải thìa và bát giấy dầu, giải thích: "Rau trộn mướp đắng. Em múc ra một chút, ăn thử đi."
Sau đó, nàng không để ý đến vẻ mặt thay đổi của Vu Hiếu Tỉnh, lấy ra hai quả trứng gà đã tẩm ướp gia vị thành màu đỏ tương, dùng đũa bẻ gãy đều chia thành mười mấy miếng.
"A Tư, sao chị làm nhiều mướp đầng vậy? Cái này... cái này không ai mua đâu." Vu Hiếu Tĩnh đã múc một bát rau trộn mướp đắng ra, đôi lông mày thanh tú nhíu chặt. Giang Tư cười nhìn nàng, đưa một que tre qua: "Em nếm thử đi."
Đề xuất Huyền Huyễn: Phía trước năng lượng cao
Hondo mii [Chủ nhà]
Trả lời1 ngày trước
Lịch đăng truyện cố định sẽ là 1 ngày ít nhất 2 chap nhiều nhất có thể 5 chap. Còn hôm nào bận kh đăng được thì hôm sau bù chap ạ cảm ơn mọi người đã ủng hộ.
Hondo mii [Chủ nhà]
Trả lời1 ngày trước
Cảm ơn mọi người ủng hộ truyện của shop. Nếu có góp ý gì xin mọi người bình luận chỉ thêm. Vì lần đầu đăng truyện có thể có sai sót. Mong mọi người góp ý để mình hoàn thiện hơn nữa ạ.