Bạch Xuyên liếc nhìn Từ Phi Dương, hỏi: “Sao vậy?”
Từ Phi Dương vội đáp: “Tiền bối, ngài định đưa Bạch tiểu thư qua đó bằng cách nào?”
Bạch Xuyên nhìn về phía những đỉnh núi mây mù bao phủ kia, chẳng lẽ điều này còn chưa rõ ràng sao?
Từ Phi Dương run rẩy: “Chuyện này, nơi đó quá cao.”
Bạch Xuyên dùng ánh mắt nhìn phàm nhân mà liếc Từ Phi Dương một cái, khiến Từ Phi Dương phải lùi lại một bước.
Bạch Việt bình tĩnh nói: “Mọi người hãy bịt miệng lại, đừng la hét, trên núi sợ tuyết lở.”
Những người này đều từng lên núi tuyết, có kinh nghiệm, tự nhiên biết điều đáng sợ nhất trên núi tuyết là gì. Nhưng mọi người quả thực chưa từng thấy người bay qua bay lại, vừa kinh ngạc vừa hiếu kỳ, lại không dám tin.
Bạch Xuyên vô cùng hài lòng, nhìn cô gái nhà ta xem, tuy không biết võ công nhưng có phong thái đại tướng, ung dung trấn định, gặp việc không sợ h hãi, thật là không tệ.
Bạch Việt bước đến bên Bạch Xuyên, Bạch Xuyên hỏi: “Ngươi không sợ chứ...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở khóa trước. Còn 7 giờ 55 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Cổ Đại: Ái Phi Giỏi Diễn Bị Nam Chính Điên Cuồng Cưỡng Chế Ái