“Vả lại, Chu ma ma đến nay sống chết chưa rõ, hay vì nguyên do gì mà rời khỏi huyện thừa phủ, trở thành nô tỳ bỏ trốn, ta nhất định sẽ điều tra cho ra lẽ. Ngươi cứ yên tâm, ta sẽ không oan uổng một người tốt, nhưng cũng tuyệt đối không buông tha một kẻ xấu. Hừ, khi các ngươi coi ta như cỏ rác, thì làm sao ta có thể vì cái gọi là hiếu đạo mà tự làm khổ mình, làm khổ những người trung thành đã theo mẹ ta?”
Chỉ với mấy lời này, Tần Hữu Minh và An di nương không thể thốt thêm một câu nào, tháo chạy trong sự nhục nhã, vội vã trở về nội viện.
An di nương thấp thỏm không yên, “Lão gia, ngài nói xem phải làm sao đây? Mau nghĩ cách đi. Cái nghiệt chủng đó –...
Bạn cần Đăng nhập để mở truyện với 10.500 linh thạch