Chương Một
Đêm qua, núi Từ Ân trút xuống nửa canh mưa, khiến Tứ Thời Uyển ngập tràn lá phong đỏ.
Dung Thư khẽ đẩy song cửa, ngoài kia mưa lất phất giăng mắc. Rừng phong trên núi, ngàn vạn cành lá, bị mưa thấm đẫm, ánh lên sắc đỏ khác thường. Nhìn từ xa, tựa như một ngọn lửa rực rỡ đang cháy bừng trong cơn mưa thu.
Hôm nay là mùng Tám tháng Chín, năm Gia Hựu thứ hai mươi ba. Tính từ ngày nàng bị giam lỏng tại Tứ Thời Uyển, đã trọn vẹn hai tháng.
Doanh Tước bưng vào một chén nước quế hoa ủ chín. Thấy Dung Thư xõa mái tóc đen nhánh như tơ lụa, chỉ mặc độc chiếc áo đơn, quỳ ngồi trên sập thấp cạnh cửa sổ, nàng vội đặt mâm tre xuống, kêu lên một tiếng: “Ôi chao, sao cô nương lại không khoác thêm áo ngoài?”
Dung Thư quay đầu cười đáp: “Tỉnh giấc nghe tiếng mưa, ta liền xuống giường mở cửa ngắm nhìn. Trận mưa thu đầu tiên năm nay đến thật muộn màng.”
“Bệnh của cô nương mới vừa thuyên giảm mấy hôm trước, chớ vì ham chút hơi lạnh mà lại rước bệnh vào thâ...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở khóa trước. Còn 6 giờ 22 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Cổ Đại: Sau Khi Thái Tử Đăng Cơ, Biểu Muội Xấu Số Bị Cưỡng Đoạt