Logo
Trang Chủ Linh Thạch Tủ Truyện

Chương 28

Chương 28

Nếu nói sự tin tưởng và minh oan trước đó đã dần xua tan những u ám trong lòng Tiểu Âu, thì lời nói của Tô Vân Nhược lúc này như một liều thuốc thần, không chỉ xóa đi bóng tối bao trùm mà còn chữa lành hoàn toàn tâm hồn cô.

Lòng tốt dâng trào khiến Tiểu Âu có chút bối rối, thậm chí cô bắt đầu tự hỏi liệu mình có xứng đáng với điều đó không. Trong lúc hoảng loạn, cô muốn tìm kiếm ai đó xung quanh để giúp mình giải tỏa.

Khi quay đầu, cô vừa vặn nhìn thấy Khương Cẩm Dương đang nấp sau hành lang, sợ bị lọt vào ống kính. Ánh mắt anh ta đặt trên người Tô Vân Nhược, đôi mắt trong veo như hạt thủy tinh, sâu thẳm nhưng lại tĩnh lặng như thể sợ bị người khác chú ý, khóe môi chỉ dám nhếch lên một chút.

Đó không phải là sự ngây người vì rung động nhất thời, mà là một sự dõi theo lâu dài, càng nhìn càng thấy yêu thích.

“Tiểu Âu bảo bối?”

Tiểu Âu mơ hồ gật đầu, “Lần sau em nhất định sẽ chú ý hơn.”

Trong niềm vui sướng tột độ, cô lờ mờ nghĩ, dù có ngốc đến mấy cũng không ai lại nửa đêm gõ cửa phòng nữ minh tinh để nhờ trợ lực Pinduoduo đâu nhỉ? Nhưng cái sự ngốc nghếch này, cộng thêm tiền đề là thầm mến, thì lại trở nên hợp lý. Đàn ông khi yêu thầm vốn dĩ trí thông minh đã không bình thường rồi.

Tô tiểu thư có nhận ra không? Với điều kiện của cô ấy, từ nhỏ đến lớn chắc hẳn có rất nhiều chàng trai thể hiện sự quan tâm, cô ấy hẳn phải biết chứ? Cô ấy đã nhận ra, nhưng vẫn để Khương Cẩm Dương tiếp cận, liệu có phải… cô ấy cũng có thiện cảm tương tự với anh ta không?

“Được rồi, em tìm chỗ nào đó ngồi theo dõi động thái trên Weibo, có tình hình gì thì báo cáo ngay nhé.” Giọng Tô Vân Nhược cao hơn, “Khương Cẩm Dương, anh còn định ở đây bao lâu nữa? Quản lý của anh vẫn chưa đến sao? Mau giục anh ấy đi chứ.”

Khương Cẩm Dương thu lại cảm xúc vô tình bộc lộ, thò một tay ra từ sau bức tường vẫy vẫy, nhe răng cười lộ ra chiếc răng khểnh đặc trưng, “Anh ấy vẫn đang kẹt trên cầu vượt.”

Tiểu Âu cầm điện thoại, mắt vô thức liếc trộm. Khương Cẩm Dương đã trở lại bình thường, dường như không còn gì đáng xem nữa, Tiểu Âu lặng lẽ quay lại nhìn Weibo.

Vừa nhìn đã giật mình.

“Tô tiểu thư! Bùi Tuyết và Chu Khám Thiên đã cùng nhau vào sân khấu rồi.”

Tô Vân Nhược đang quay lưng lại, nghe thấy tiếng đó, cô kéo vành mũ quay người lại, “Chu Khám Thiên và Bùi Tuyết?”

“Vâng vâng.”

Hiện tại, từ khóa tìm kiếm nóng nhất trên Weibo chính là Bùi Tuyết và Chu Khám Thiên. Video hai người cùng bước xuống xe đã lan truyền khắp mạng xã hội, với chiếc váy xanh và bộ vest trắng, họ trông hệt như nàng Lọ Lem và hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích.

[Aaaaaa! Chu Khám Thiên cưỡi ngựa siêu đẹp trai, quá mong chờ sự hợp tác của anh ấy và Bùi Tuyết.]

[Tuyệt vời quá, cặp đôi mới này còn đáng yêu hơn cặp đôi đã qua rồi, Tô công chúa và Khương Cẩm Dương không thể sánh bằng.]

[Chỉ cần xem cặp này là đủ rồi! Cặp đôi sáng nhất đêm nay.]

[Ôi ôi ôi, quá đẹp đôi.]

[Chiếc váy đẹp quá! Đúng là công chúa Disney lạc lối.]

[Chiếc váy này của Bùi Tuyết không có thương hiệu nào nhận cả.]

[Nhận gì chứ, đây là phú bà cho Bùi Tuyết mượn mặc, đâu phải mượn từ nhãn hàng. Nếu nhãn hàng nhận chiếc váy của Bùi Tuyết thì chắc chắn sẽ đắc tội với phú bà.]

[So sánh với hình ảnh trên sàn diễn, chắc chắn là hàng chính hãng. [Hình ảnh]]

[Fan Bùi Tuyết cảm ơn phú bà đã hào phóng cho mượn váy, chị phú bà mặc chiếc váy này chắc chắn cũng rất đẹp, người đẹp tâm thiện vạn sự may mắn/tim]

“Xuân Nhu bảo bối, hỏi xem nguồn gốc của một trăm triệu đó từ đâu ra.”

Tưởng Xuân Nhu gật đầu, lấy điện thoại ra và ra lệnh.

Tiểu Âu yếu ớt giơ tay, “Tô tiểu thư… không quản lý độ nóng của Bùi Tuyết và Chu Khám Thiên trên mạng sao? Nó… nó trùng với chúng ta rồi.”

“Bùi Tuyết và Chu Khám Thiên có được bao nhiêu độ nóng là tài năng của họ, liên quan gì đến tôi đâu.”

“Nhưng mà…”

“Tuy nhiên, chúng ta vẫn phải xứng đáng với vị trí áp chót mà Quýt Video đã dành cho.” Tô Vân Nhược hỏi Tưởng Xuân Nhu, “Bên đó vẫn chưa đến sao?”

Tưởng Xuân Nhu: “Họ nói đang ở trong thang máy rồi.”

Cốc cốc cốc

Tiếng gõ cửa vang lên đúng lúc.

“Tiểu Âu ra mở cửa đi, Khương Cẩm Dương đứng sang một bên, nhỡ đâu bên ngoài có camera ẩn thì xong.”

Khương Cẩm Dương ngoan ngoãn đứng sát tường, Tiểu Âu đứng dậy đi mở cửa, khi đi ngang qua anh ta, cô thấy vẻ mặt anh ta không được tốt lắm.

Cạch—

Khoảnh khắc mở cửa, trước mặt như có một bức tường chắn ngang. Tiểu Âu sững sờ, lặng lẽ nhìn lên theo bộ vest, đối diện với đôi mắt lạnh lùng.

“…”

“…”

Người đàn ông toát ra một khí chất tương tự như Lâm Tinh Sâm và Phó Hoài, nhưng lại có chút khác biệt. Anh ta trông uy nghiêm hơn – có lẽ là do anh ta chuyên đóng vai “tổng tài bá đạo”. Cũng có thể là một nam diễn viên chuyển mình từ người mẫu và thành công vươn lên hàng sao hạng A, về ngoại hình và khí chất quả thực có phần mạnh mẽ hơn các thần tượng ca hát và nhảy múa.

“Tô Vân Nhược có ở đây không?”

Giọng anh ta trầm ấm, hệt như trong phim. Tiểu Âu mơ hồ nhớ lại mình đã từng theo dõi bộ phim của Tô Vân Nhược và Phạm Tinh Thần từ rất lâu trước đây, và cũng từng mê mẩn những tổng tài bá đạo như anh ta!

“Có, có ạ.”

Tiểu Âu lùi lại một bước, xoay người kiểu quân đội, dựa vào tường, đứng thẳng hàng với Khương Cẩm Dương. Một bức tường lướt qua trước mặt cô.

Tiểu Âu từ từ há hốc mồm, hiểu ra ý nghĩa của từ “xứng đáng” mà Tô Vân Nhược đã nói. Tô Vân Nhược thực sự rất giỏi trong việc tạo ra “cú sốc lớn” cho mọi người. Mọi người bây giờ đều nghĩ Tô Vân Nhược sẽ đi thảm đỏ cùng Khương Cẩm Dương, nhưng thực tế là Tô Vân Nhược sẽ cùng hai “chồng cũ” của mình đi thảm đỏ!

Mặc một chiếc váy lụa trắng.

Lại còn đội mũ voan trắng.

Cô ấy sao mà giỏi thế chứ, không cần nghĩ cũng biết tâm điểm của đêm nay chắc chắn là ba người họ. Bánh cuộn thì cô không dám mơ ước rồi, nếu Hồ Dương đến… Hồ Dương có đến không nhỉ?

Tiểu Âu suýt chút nữa đã nhảy cẫng lên vì phấn khích, nếu Hồ Dương đến thì đó sẽ là một cảnh tượng thế kỷ tuyệt vời đến nhường nào! Lần trước ba người họ bất ngờ xuất hiện trong chương trình “Cùng nhau du lịch nhé” đã gây ra một làn sóng lớn trên mạng, lần này cùng xuất hiện chắc chắn sẽ được nhắc đến và chiêm ngưỡng hàng năm.

“Anh đến nhanh thật, em cứ tưởng sẽ không kịp.”

Tô Vân Nhược đã chụp xong, đến bàn trà lấy một chai nước đưa cho Phạm Tinh Thần, tiện thể ngồi xuống bên cạnh anh. Chiếc mũ rộng vành với tấm voan trắng trải dài, rất dài, rất mềm mại, như một thác nước đổ xuống gặp vật cản, va chạm và chồng chất lên nhau.

Một đoạn nhỏ của tấm voan chạm vào đùi Phạm Tinh Thần, tấm voan trắng mịn màng, xuyên qua lớp vải quần tây màu đen mờ ảo. Phạm Tinh Thần khẽ cụp mắt, dừng lại ở chỗ đó.

Chỉ chưa đầy nửa giây, tấm voan bị Tô Vân Nhược kéo đi, “Xuân Nhu bảo bối, gọi Lương Thi đến đây một chút, thử xem tấm voan này có thể quấn quanh cổ được không.”

Phạm Tinh Thần khựng lại, nhận lấy chai nước từ tay Tô Vân Nhược, vặn nắp, không uống mà lặng lẽ đưa lại cho cô. Tô Vân Nhược xua tay, “Em không uống được, trang điểm lại phiền lắm.”

Khương Cẩm Dương đi theo ngồi xuống bên kia Tô Vân Nhược, “Chắc phải đợi rất lâu, chị không uống nước sao?”

“Em phải để bụng ăn bữa lớn chứ, Tinh Thần lát nữa đi cùng không? Khương Cẩm Dương mời.”

Phạm Tinh Thần cụp mắt liếc Khương Cẩm Dương một cái, “Được.”

Khương Cẩm Dương: “Anh không phải xin nghỉ phép đến đây sao? Anh về muộn đạo diễn không mắng à?”

“Không sao.”

Tiểu Âu lúc này đã phát điên, cô nhìn ba người trên ghế sofa, họ cũng không ngồi quá gần, nội dung trò chuyện cũng không mập mờ, nhưng có lẽ là do bộ lọc của phim thần tượng, hoặc có lẽ là do vừa phát hiện Khương Cẩm Dương dường như có ý với Tô Vân Nhược, cô cảm thấy bầu không khí này thật kỳ lạ.

“Chị có phải đang tính toán để bớt một phần tiền ăn không?”

Khương Cẩm Dương cười một tiếng, “Bị chị phát hiện rồi. Em là người làm công 007, nghèo chết đi được.”

“Thôi đi, quản lý của anh sao vẫn chưa đến, mau giục đi chứ. Tinh Thần anh đã chụp xong ảnh quảng bá chưa? Có muốn chụp luôn ở đây không?”

“Tôi bảo quản lý mang quần áo lên.”

Tô Vân Nhược hiếm khi khựng lại, “Anh lát nữa không mặc bộ này sao?”

“Ừm, đây là đồ mặc khi quay phim.”

“Kiểu dáng cắt may khá tốt, em đoán là quần áo của anh.”

“Trang phục của đoàn phim chất lượng không tốt, ảnh hưởng đến hiệu ứng hình ảnh.”

“Ha ha ha ha, nhưng anh quên xịt nước hoa rồi.”

Phạm Tinh Thần quay đầu nhìn Tô Vân Nhược, “Nước hoa không thể hiện được trên ống kính.”

“Có thể chứ, khi quay cảnh thân mật, nữ chính đến gần là có thể ngửi thấy, cái phản ứng bản năng khi đột nhiên ngửi thấy mùi hương đó rất thích hợp để quay cận cảnh.”

“Dù có thể hiện ra thì đạo diễn cũng không quay được.”

“Quay cảnh thân mật căn bản sẽ không có phản ứng gì, chỉ muốn cười thôi.” Khương Cẩm Dương bắt chéo chân, khuỷu tay đặt lên, chống nửa mặt, “Ván trượt đã để lại cho tôi một ám ảnh sâu sắc.”

“Tôi và Tô Vân Nhược quay không dùng ván trượt, tôi cao 1m88.”

“Tôi đã bảo là anh phân biệt đối xử mà, anh quay với anh ta thì đi giày bệt, quay với tôi thì đi giày cao gót.”

“Lúc đó tôi đã đề nghị với đạo diễn, không quay toàn thân thì không cần đi giày cao gót.”

“…”

Tiểu Âu nghe một hồi vừa mới nhận ra mùi thuốc súng, quản lý của Khương Cẩm Dương đã đến, hai người đàn ông cao lớn nhìn nhau một cái, rồi mỗi người đi thay đồ.

Tiểu Âu đi theo Tưởng Xuân Nhu xuống lầu đến hiện trường trước, nhưng trong đầu cô vẫn là hình ảnh ba người trò chuyện. Kể từ khi phát hiện bí mật nhỏ của Khương Cẩm Dương, hành vi của anh ta trong đầu Tiểu Âu đã được định nghĩa trực tiếp là đang mập mờ.

Còn Phạm Tinh Thần tạm thời chưa thấy có ý đồ đặc biệt gì, chỉ là anh ta dường như xin nghỉ phép từ đoàn phim đến đây? Kế hoạch hôm qua không có anh ta, điều đó cho thấy Tô tiểu thư đã tạm thời nhờ anh ta giúp đỡ – Tiểu Âu cảm thấy Phạm Tinh Thần làm đến mức này, ý nghĩa rất rõ ràng.

Nói cách khác, Khương Cẩm Dương và Phạm Tinh Thần đều có thiện cảm với Tô Vân Nhược. Cô thầm giơ ngón cái cho hai anh chàng: Có gu!

Là người duy nhất có khả năng hóng được chuyện này, Tiểu Âu không kìm được sự phấn khích hỏi Tưởng Xuân Nhu: “Tưởng tỷ tỷ, Khương Cẩm Dương và Phạm Tinh Thần có đang theo đuổi Tô tiểu thư không?”

“…”

Im lặng, chứng tỏ là thật!

Tưởng Xuân Nhu: “Không có.”

“Nhưng em cảm thấy họ dường như có ý với Tô tiểu thư…”

Tưởng Xuân Nhu nhìn ra ngoài cửa sổ, thảm đỏ đã bắt đầu, nên có rất nhiều người tụ tập ở cửa, “Bất kể cảm giác của em là gì, Tô tiểu thư chỉ muốn bốn năm năm nữa ký hợp đồng với họ vào Hữu Tiền Giải Trí.”

Cái, cái gì?

Tiểu Âu trợn tròn mắt.

Tưởng Xuân Nhu bổ sung thêm một câu khi Tiểu Âu đang sốc đến mức không nói nên lời: “Giá trị thương mại của họ đều rất cao.”

Tiểu Âu há hốc mồm.

Hình tượng Tô tiểu thư giỏi kiếm tiền đúng là không thể lay chuyển được. Dù có Thiên Vương lão tử đến, cô ấy cũng phải tính toán moi tiền từ túi họ.

“Còn cả Hồ Dương nữa, em hẳn biết, bộ phim đầu tiên của mấy người này đều hợp tác với Tô tiểu thư. Đó không phải là sự ngẫu nhiên, họ đều là những nam chính do Tô tiểu thư đích thân chọn, đã bỏ không ít công sức để chỉ dạy trong quá trình quay phim, sau khi quay xong cũng hết lòng giúp đỡ, ví dụ như lần này đến tham gia hoạt động cũng là để giúp Khương Cẩm Dương củng cố độ nóng. Mục đích của Tô tiểu thư rất đơn thuần, tạo dựng quan hệ, sau này dễ hợp tác.”

“Thì ra là vậy!”

“Chứ em nghĩ sao?”

Cô đương nhiên nghĩ Tô Vân Nhược và hai người họ… Nhưng Tiểu Âu lại nghĩ, “Tại sao phải đợi sau này, ngay từ đầu ở đoàn phim cũng có thể ký hợp đồng với họ khi giá chưa cao chứ.”

“Quy mô của Hữu Tiền Giải Trí tạm thời không thể gánh vác nhiều nghệ sĩ như vậy, muốn họ phát triển toàn diện thì chỉ có thể để họ ra ngoài cho người khác nuôi dưỡng trước.”

Tiểu Âu: “…”

Tưởng Xuân Nhu nhìn vẻ ngây ngô của cô, không nhịn được cười, nụ cười đó có chút bi thương khó hiểu, “Vậy nên đừng có nhét phim thần tượng vào đầu nữa, Tô tiểu thư dường như chưa bao giờ có hứng thú với chuyện tình cảm. Hơn nữa, những người có gia thế như cô ấy thì yêu cầu đối với đối tượng kết hôn rất nghiêm ngặt. Không phải là coi thường, chỉ là môn đăng hộ đối thì tốt cho cả hai, nam minh tinh vào đó sẽ không đối phó nổi với cả nhà họ hàng của cô ấy, người bình thường thì càng không được.”

Đáng lẽ phải là người bình thường không được, nam minh tinh cũng không được, sao hai cái này lại ngược nhau thế nhỉ? Mặc dù Tiểu Âu hoàn toàn không nghĩ đến chuyện kết hôn của Tô Vân Nhược, nhưng suy nghĩ của cô dễ dàng bị dẫn dắt, thậm chí bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về chuyện này.

Ông Tô Trung Nguyên… đó không phải là một gia đình bình thường. Người bình thường đi xem mắt còn phải xét đến sự phù hợp về nghề nghiệp, gia thế, huống chi là gia đình Tô Vân Nhược.

Chỉ là…

Chỉ là nhớ lại cảnh Khương Cẩm Dương và Phạm Tinh Thần ngồi cạnh Tô Vân Nhược đẹp đến mức nào, ngay cả người ngoài cuộc như cô cũng cảm thấy thật đáng tiếc nếu không có kết thúc.

*

Mục đích của Quýt Video khi tổ chức đêm từ thiện không phải là làm từ thiện, mà là dựa vào các ngôi sao để nâng cao danh tiếng, bán vé kiếm tiền từ người hâm mộ, rồi tự tạo cho mình một danh tiếng tốt. Quy trình hàng năm đều tương tự, địa điểm cũng vậy.

Các khách mời sau khi đi thảm đỏ sẽ đến sảnh chờ, khách sạn đã chuẩn bị sẵn đồ ăn thức uống, nhưng thường thì không ai động đến, các nhân vật lớn gặp nhau hàn huyên, những người nhỏ bé tự tìm một chỗ để ở.

Bùi Tuyết vừa vào cửa đã bị kéo đi nói chuyện với các lãnh đạo cấp cao của Quýt Video, Chu Khám Thiên cố gắng đi theo, nhưng bị các ông chủ lớn phớt lờ, không những ba lần bảy lượt không chen vào được lời nào, mà khi các ông chủ lớn nói đi vào phòng nghỉ bên trong ngồi, anh ta đã bị loại trừ hoàn toàn.

— Đây chính là đãi ngộ của những người có địa vị thấp.

Trong giới này, người ta thường trọng kẻ mạnh, khinh kẻ yếu, không có địa vị thì bị bắt nạt ở đoàn phim, cũng bị bắt nạt ở các sự kiện. Chu Khám Thiên cũng không tự chuốc lấy phiền phức, dù sao thì bây giờ anh ta đã được chọn làm nam chính của Bùi Tuyết, chỉ cần quay xong phim là sẽ thăng cấp lên hàng sao hạng A, những người này sẽ như chó mà đến nịnh bợ anh ta.

Anh ta phớt lờ những vai phụ nhỏ bé cố gắng bắt chuyện với mình, tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống, mở điện thoại lên Weibo. Ảnh anh ta và Bùi Tuyết cùng đi thảm đỏ đang nằm trên top tìm kiếm, được cư dân mạng gọi là “cặp đôi cổ tích”, chỉ vì bộ vest trắng này kết hợp với chiếc váy xanh của Bùi Tuyết quá giống cảnh trong Lọ Lem.

Chu Khám Thiên vừa hài lòng với những bình luận trên mạng, vừa đăng nhập vào tài khoản phụ QQ để gửi tin nhắn cho người bên trong.

[Vừa nãy Bùi Tuyết tìm tôi nói chuyện, tôi không thèm để ý, tự tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống rồi.]

Chu Khám Thiên tiếp tục gửi: [Bảo bối em bận à? Không thèm để ý anh/khóc lớn]

[Sao không để ý bạn trai/đáng thương]

Một bàn tay đột nhiên đặt lên vai Chu Khám Thiên, cắt ngang “viên đạn bọc đường” của anh ta. Chu Khám Thiên nhanh tay chuyển ứng dụng, quay đầu lại thấy quản lý Tạ Hiểu Phong.

Tạ Hiểu Phong vừa sắp xếp xong việc vào cửa của Ôn Thanh Lãnh quay lại thì thấy Bùi Tuyết đang nói chuyện với các lãnh đạo cấp cao của Quýt Video, không thấy bóng dáng Chu Khám Thiên, còn tưởng có chuyện gì xảy ra. Thấy anh ta ngồi đây chơi điện thoại, đại khái đoán ra, liền nói một câu an ủi, “Hiện tại các diễn đàn lớn đều kỳ vọng vào sự hợp tác của anh và Bùi Tuyết, nhà sản xuất rất hài lòng.”

Dừng một chút, anh ta tiếp tục nói: “À đúng rồi, nhà sản xuất muốn anh đến phòng gym tăng cơ, da rám nắng, nói như vậy sẽ phù hợp với vai diễn hơn.”

Chu Khám Thiên nhướng mắt lên, tuy không làm quá rõ ràng, nhưng Tạ Hiểu Phong biết đó hẳn là một cái lườm nguýt.

“Tăng cơ gì chứ, tôi mà tập thêm cơ bắp thì mặc đồ cổ trang sẽ bị thô.”

Tạ Hiểu Phong cũng không tiện nói gì, Chu Khám Thiên cái gì cũng tốt, chỉ có điều là kiêu ngạo, không nghe lời khuyên của người khác.

“Vậy tôi đi nói chuyện lại với nhà sản xuất.”

Chu Khám Thiên giơ tay ra hiệu anh ta đi nói ngay. Tạ Hiểu Phong quay đầu bỏ đi, đang định tìm một chỗ yên tĩnh để gọi điện thoại thì nhận được một tin nhắn trong điện thoại.

Sắc mặt anh ta đột nhiên trở nên nghiêm trọng, vội vàng quay lại, thì thầm báo cho Chu Khám Thiên: “Tay săn ảnh theo dõi Hữu Tiền Giải Trí đã nhập viện rồi.”

Chu Khám Thiên lộ vẻ khó chịu, “Sao, lẽ nào tôi phải thanh toán viện phí à?”

Tạ Hiểu Phong quét mắt nhìn xung quanh, xác định không có ai mới hạ giọng nói: “Sáng nay người của Tô Vân Nhược vừa tìm anh ta, mặc dù tai nạn xảy ra vào buổi chiều, nhưng giữa hai việc này có liên hệ gì không?”

Chu Khám Thiên cười khẩy, “Anh quá coi trọng Tô Vân Nhược rồi. Dù có học hành và lớn lên ở nước ngoài thì sao chứ, người đi du học và lớn lên ở nước ngoài nhiều lắm. Trong số những phú nhị đại tôi quen không ai biết cô ta cả, điều đó chứng tỏ kim chủ già của cô ta thậm chí còn không với tới được giới này. Cô ta có thể có bản lĩnh gì chứ.”

Tạ Hiểu Phong nghĩ lại cũng phải, liền yên tâm. Mấy ngày nay anh ta cảm thấy mình như gặp vận may, không chỉ có fan nữ phú bà vung tiền đầu tư cho Chu Khám Thiên giành vai diễn, mà còn có phú nhị đại vừa gặp đã yêu Ôn Thanh Lãnh. Hôm nay càng đặc biệt hơn, Bùi Tuyết đích thân dẫn Chu Khám Thiên đi thảm đỏ, chiếc váy hiệu tiên nữ mà Ôn Thanh Lãnh nhận được tuy không phải là hàng cao cấp của mùa này, nhưng ở địa vị của cô ấy thì cũng đủ để đánh bại một loạt người rồi, tiết kiệm được rất nhiều rắc rối.

Vận khí tốt như vậy, sợ gì Tô Vân Nhược. Tạ Hiểu Phong lúc này yên tâm đi gọi điện cho nhà sản xuất.

Chu Khám Thiên nhìn thân hình mập mạp của anh ta đi xa, chợt nảy ra ý nghĩ, tại sao Tạ Hiểu Phong không phải là một mỹ nữ nhỉ, nếu là mỹ nữ, anh ta có thể đi ngủ cùng để tranh thủ thêm nhiều tài nguyên cho mình.

Rít

Chu Khám Thiên tưởng đối phương đã trả lời tin nhắn, cầm điện thoại lên, nhưng lại thấy thông báo Weibo hiện ra — Tô Vân Nhược xuất hiện.

“Trời ơi, Tô Vân Nhược đến rồi.”

Tại hiện trường có người kinh ngạc kêu lên, hệt như những người mới chưa từng thấy đời, thấy ai cũng phải kích động kêu hai tiếng. Chu Khám Thiên xoay cổ, không để ý. Kế hoạch của cô ta và Khương Cẩm Dương đã bị mình và Bùi Tuyết sử dụng rồi, tiếp theo dù có đi thế nào cũng không thể tạo ra được điều gì đặc biệt.

Quýt Video dành vị trí áp chót cho cô ta thuần túy là lãng phí, thật không biết các lãnh đạo cấp cao nghĩ gì. Rõ ràng mình và Bùi Tuyết mới phù hợp hơn.

“Tô Vân Nhược lại dẫn theo Khương Cẩm Dương và Phạm Tinh Thần cùng nhau vào sân khấu!”

Chu Khám Thiên “vụt” một cái đứng bật dậy khỏi ghế. Đầu óc anh ta trống rỗng trong giây lát, cơ thể không tự chủ đi đến bên cửa sổ. Không biết có phải ảo giác không, hình như thấy ba người bước xuống xe.

Tiếng la hét chói tai có sức mạnh lớn đến mức như có thể xé toạc một con đường trên biển. Tô Vân Nhược kẹp giữa hai bóng đen, mặc một bộ đồ trắng, tà váy không dài, chỉ đến mắt cá chân, eo được những lớp vải xếp chồng lên nhau tạo thành hình đồng hồ cát, phần thân trên là kiểu quây ngực, cắt may ba chiều.

Chiếc váy trắng như ngọc bích kết hợp với ngọc trai trắng Úc có màu sắc tương tự, hòa quyện hoàn hảo với làn da trắng ngần, như thể cả người đang phát sáng. Chiếc mũ lớn thu hút sự chú ý được phủ một lớp voan trắng bên ngoài, tăng thêm vẻ bí ẩn cho bộ trang phục này.

Gió thu se lạnh, chiếc mũ cùng tấm voan suýt chút nữa bị thổi bay, may mắn thay một bàn tay trái đã giữ lấy tấm voan, một bàn tay phải giữ lấy vành mũ.

“A a a a a”

Tiếng la hét của khán giả truyền đến đại sảnh bên này, xuyên qua cửa kính biến thành những con dao sắc bén, đâm vào cơ thể Chu Khám Thiên. Cả ba người đều đưa tay giữ tấm voan trên mũ, tiếc là hiệu quả không đáng kể. Tô Vân Nhược dứt khoát tự mình vén lên, tháo mũ xuống, giơ lên chào khán giả.

Khương Cẩm Dương ghé sát tai Tô Vân Nhược không biết nói gì, Tô Vân Nhược đưa mũ cho anh ta. Bỏ đi vật cản tầm nhìn, Tô Vân Nhược như một bức tượng sứ đặt trong bảo tàng, tinh xảo, quý giá, dù bên cạnh có hai mỹ nam cũng khiến người ta không thể rời mắt.

Ba người sánh bước lên cầu thang, được nhiếp ảnh gia yêu cầu tạm dừng để chụp ảnh, Tô Vân Nhược kéo tà váy xoay người, nở nụ cười rạng rỡ giữa hai người. Khi cô cười, cô toát ra một vẻ ngây thơ như đứa trẻ ba bốn tuổi, đôi mắt thuần khiết, không chút tạp chất, cực kỳ cuốn hút.

Chụp ảnh xong, người dẫn chương trình kéo ba người trò chuyện rất nhiều, nhưng từng câu từng chữ cứ lướt qua tai Chu Khám Thiên, anh ta không nghe lọt một chữ nào. Ba người đi xong thảm đỏ vào đại sảnh, như hóa thân thành những ngôi sao trong số các ngôi sao, có rất nhiều người chủ động đến hàn huyên.

Ngay cả những lãnh đạo cấp cao trước đó không thèm để ý đến anh ta cũng từ phòng nghỉ mà anh ta không được phép vào bước ra, đón ba người vào. Cánh cửa đóng lại đó, sâu sắc đâm vào Chu Khám Thiên.

“Tô Vân Nhược ngoài đời thật đẹp quá đi mất?”

“Sao ba người họ lại đến cùng nhau, có phải có hợp tác mới không?”

“Chậc, người nổi tiếng đúng là khác chúng ta, ngay cả phòng nghỉ cũng có phòng đặc biệt.”

“Tô Vân Nhược trước đây có phải làm người mẫu không? Khả năng thể hiện của cô ấy tốt quá.”

Đứng giữa biển người, Chu Khám Thiên cảm thấy mình như trở thành góc tối duy nhất trong không gian sáng sủa này. Anh ta nắm chặt điện thoại, toàn thân run rẩy. Nghiến chặt răng, nghe thấy tiếng ma sát vang vọng trong não. Vô số dây thần kinh bị kích thích căng thẳng, chỉ cần khẽ gảy nhẹ sẽ phát ra âm điệu như đàn.

Anh ta — trong tâm trí mình, đang diễn tả vô số hành vi giết chết Tô Vân Nhược, và vô số hành vi giết chết Khương Cẩm Dương.

*

Trên mạng, tin tức Tô Vân Nhược cùng hai “chồng cũ” tham dự đêm từ thiện của Quýt Video đã trực tiếp leo lên top tìm kiếm của các diễn đàn lớn.

[Mẹ kiếp, tin tức của các tài khoản marketing không chính xác gì cả, ai nói cô ấy chỉ đi cùng Khương Cẩm Dương chứ?]

[Trời ơi, tôi đang ở hiện trường, Tô Vân Nhược ngoài đời cực kỳ đẹp, đúng là tiên nữ giáng trần.]

[Điều khiến tôi sốc nhất là Tô Vân Nhược lại cao gần bằng Khương Cẩm Dương và Phạm Tinh Thần! Đáng sợ quá, trong phim rõ ràng cô ấy thấp hơn họ nửa cái đầu mà.]

[Chưa bao giờ có ai để ý đến chiều cao chính thức của Tô Vân Nhược là 1m75 sao?]

[Ôi ôi, lúc Phạm Tinh Thần và Khương Cẩm Dương giúp cô ấy giữ mũ thật là lãng mạn, đúng là phim thần tượng bước ra đời thật.]

[Xuyên nhanh: Các nam chính đã từng kết hôn với tôi gặp mặt rồi! Ôi ôi, đây là cái gì mà tu la tràng thần tiên vậy!]

[Ba người đứng cạnh nhau thật là mãn nhãn, vốn dĩ tôi ship Tô Vân Nhược x Lâm Tinh Sâm, giờ thì bắt đầu leo tường rồi.]

[Đúng là cô, Mary Sue • Nữ chính được chọn của phim thần tượng • Vân Nhược. Cuối tuần trước cho chúng ta xem đại thần dân gian x nhà vô địch thế giới, tuần này lại cho chúng ta xem hai người chồng cũ.]

[Hồ Dương: Tôi có nên ở dưới gầm xe không?]

[[Hình ảnh] Hồ Dương, chỉ có thể giúp anh đến đây thôi.]

Cư dân mạng nhiệt tình đã chụp lại khoảnh khắc ba người Tô Vân Nhược xuống xe, đúng lúc gió chưa thổi đến thì Phạm Tinh Thần đã kịp thời giúp Tô Vân Nhược giữ mũ, Khương Cẩm Dương chuẩn bị đưa tay nắm lấy cô. Ba người lại đúng là váy trắng vest đen.

Phim thần tượng bước ra đời thật, tất cả cư dân mạng đều ảo tưởng về những cái kết đẹp trong tất cả các bộ phim trước đây. Trớ trêu thay, cư dân mạng hài hước lại vẽ một người que bằng nét trắng đậm dưới gầm xe phía sau, nhiều mũi tên chú thích: “Hồ Dương”.

Phim thần tượng bước ra đời thật thì có gì đâu, đường chỉ có một bộ phận fan mới thích, nhưng sự hài hước thì là của tất cả mọi người!!! Thế là đủ loại người que, ảnh chế xuất hiện — Hồ Dương, một “chồng cũ” của Tô Vân Nhược không xuất hiện tại hiện trường, lại trở thành trò cười lớn nhất đêm nay.

Niềm vui tràn ngập khắp mạng xã hội, những người chỉnh sửa video tài năng đã tạo ra những đoạn phim hoạt hình nhỏ, ba người Tô Vân Nhược, Phạm Tinh Thần, Khương Cẩm Dương đứng một bên, Hồ Dương đau khổ quỳ gối, mưa đá lạnh lẽo rơi trên mặt.

Nhạc nền: Tôi có nên ở dưới gầm xe… nhìn thấy hai người, ngọt ngào biết bao~

Khi buổi tiệc chưa kết thúc, trò đùa này đã được đưa đến trước mặt chính chủ. Hồ Dương đang livestream quảng bá phim mới, thấy toàn bộ màn hình tràn ngập bình luận mà không biết chuyện gì xảy ra, cho đến khi được nhắc nhở xem Weibo.

Anh ta nghi ngờ nhìn sang, rồi tức giận nhìn lại ống kính, “Họ lén lút tụ tập mà không có tôi, không đủ bạn bè, tôi phải lên tiếng đòi công bằng cho mình!”

[Cái gì! Tôi tưởng anh không có thời gian, không ngờ lại không được thông báo.]

[Không phải, anh ơi, anh chưa từng hợp tác với Khương Cẩm Dương và Phạm Tinh Thần, hai người có quen nhau không?]

“Quen chứ, chúng tôi có chung một nhóm chat WeChat, cái loại bình chọn nam thần đẹp trai nhất đều kéo phiếu trong đó cả.”

[Trời ơi! Các anh lại có nhóm chat.]

[Tò mò trong nhóm có ai.]

“Nhóm là do Tô Vân Nhược lập trước đây, nói là để giúp Khương Cẩm Dương ‘cắt một dao’ trên Pinduoduo.”

Hồ Dương vừa nói vừa đọc tên các thành viên trong nhóm cho khán giả nghe. Ngoài những nam diễn viên đã hợp tác mà họ nói, còn có các nữ diễn viên khác trong ba bộ phim trước đó.

[?? Ai nói Tô Vân Nhược không có bạn bè trong giới trước đây vậy?]

[Có thể thấy là chỉ không khoe tình chị em để PR thôi, xin lỗi Tô Vân Nhược, trước đây tôi đã hiểu lầm cô quá sâu sắc.]

Không để ý đến những bình luận hối lỗi đó, Hồ Dương nhìn thẳng vào ống kính livestream, hung hăng nói, “Tôi đã mắng ba người họ trong nhóm rồi… Ối, Tô Vân Nhược gửi cho tôi một bao lì xì độc quyền… Khương Cẩm Dương và Phạm Tinh Thần cũng gửi đến rồi.”

[Wow, là xin lỗi sao?]

[Ba người họ có phải đã bàn bạc với nhau để gửi không?]

[Đang ở sự kiện mà còn tranh thủ gửi lì xì cho anh, đúng là bạn bè thật rồi.]

Tuy nhiên, vẻ mặt Hồ Dương đột nhiên trở nên khó coi.

“Ba người họ cùng gửi cho tôi sáu hào sáu là có ý gì.”

“Những người khác cũng đang gửi!”

“Cái tiền tổn thất tinh thần này tôi không cần, tôi muốn rời nhóm, tôi muốn tuyệt giao.”

Một loạt 0.66 trong nhóm khiến Hồ Dương từ sự tủi thân vì bị ép vào gầm xe chuyển sang hối hận vì kết giao không đúng người. Những người thích hóng chuyện cười phá lên.

Sự cố nhỏ này đã khiến những cư dân mạng vốn không hài lòng việc Tô Vân Nhược dẫn hai nam minh tinh đi thảm đỏ phần nào chấp nhận được. Đi cùng Khương Cẩm Dương, người hâm mộ không vui, vì sợ bị PR cặp đôi thật, fan sự nghiệp của Khương Cẩm Dương không hề muốn anh ta dính líu đến Tô Vân Nhược, nhưng khi có thêm Ảnh đế mới nổi Phạm Tinh Thần, dường như đã làm giảm đi cái mác PR cặp đôi, câu “Tô Vân Nhược cùng hai chồng cũ đi thảm đỏ” đã trở thành lời trêu chọc đúng nghĩa — giờ đây Hồ Dương livestream như vậy, khán giả lập tức chấp nhận. Họ có nhóm chat, quan hệ khá tốt, chứng tỏ không phải là tình nhân gì cả, mà là bạn bè thật sự.

Đúng là tình bạn mà!

Đêm từ thiện này Tô Vân Nhược có thể coi là người thắng cuộc lớn, từ khoảnh khắc bước lên thảm đỏ đã mang lại sự chú ý nồng nhiệt hơn bao giờ hết cho sự kiện đêm đó, thậm chí còn gột rửa sạch nghi ngờ PR cặp đôi từ tập quay trước của “Cùng nhau du lịch nhé”, và tin đồn không có bạn bè trong giới cũng được gột rửa sạch sẽ.

Sau buổi tiệc, Tiểu Âu tiễn Tô Vân Nhược cùng hai người kia đi ăn, còn mình thì bắt taxi về nhà. Nhìn thấy tình hình dư luận tốt đẹp, cô định xem trong nhóm hóng chuyện có những ai cứng miệng nói gì. Chuyển sang tài khoản phụ, tin nhắn liên tục hiện ra.

A a a a a!

Quên giải thích cho bạn hóng chuyện rồi.

[Chuyện gì thế, sao cậu lại lên cùng xe với Khương Cẩm Dương?]

[Trời ơi, cậu không phải đang hẹn hò với đại minh tinh đấy chứ?]

[Thảo nào trước đây cậu ghét Tô Vân Nhược thế, hóa ra là vì cậu và Khương Cẩm Dương yêu đương bí mật.]

[Cậu giỏi quá, hai người quen nhau trước khi Khương Cẩm Dương ra mắt à? Làm sao để duy trì mối quan hệ vậy?]

[Nói đi chứ, đừng có làm rùa rụt cổ.]

Tiểu Âu: …

Bạn hóng chuyện là một cô gái nhiệt huyết cùng theo đuổi thần tượng, nhưng sau sự kiện sổ tay, cô ấy nhận ra sâu sắc rằng xung quanh mình đầy rẫy nguy hiểm, không thể tùy tiện tin người nữa, nếu không sẽ gây rắc rối cho Tô Vân Nhược.

Tiểu Âu: [Thật lòng mà nói, cậu cũng là người theo đuổi thần tượng, cậu nghĩ nam minh tinh có thích fan không?]

Câu hỏi xoáy vào tâm can khiến đối phương tạm thời không nói nên lời.

[Thực ra tôi làm việc ở Quýt Video, chỉ là người phụ trách kết nối cho buổi tiệc của họ thôi.]

[Ồ! Vậy lần trước cậu nói trà trộn vào nội bộ —]

[Đúng vậy, nhưng tôi vào rồi mới biết chúng tôi phải ký thỏa thuận bảo mật không được nói lung tung, cậu tuyệt đối đừng nói ra ngoài, nếu không tôi sẽ mất việc.]

Bạn hóng chuyện cũng là người làm công ăn lương, hiểu rõ công việc cũng quan trọng như thần tượng của mình, nên vui vẻ đồng ý.

[Nếu có cơ hội cậu có thể giúp tôi xin chữ ký của Tô Vân Nhược không [cầu xin cậu đó]].

Tiểu Âu: […].

[[Dễ thương] [Lăn lộn]].

[Tôi sẽ cố gắng.]

[Tô Vân Nhược ngoài đời có đẹp không? Hôm nay đông người quá tôi không chen vào được, ghen tị quá cậu có thể tiếp xúc gần với cô ấy. Nếu tôi có thể nắm tay cô ấy, tay tôi có thể chặt ra đặt lên bàn thờ nhà tôi thờ cúng mấy trăm năm.]

Khóe miệng Tiểu Âu giật giật: [Cũng không cần khoa trương đến thế đâu, ngủ sớm đi, Tô Vân Nhược trong mơ đang vẫy tay chào cậu.]

Xe vừa dừng ở cổng khu chung cư nhà Tiểu Âu, cô mở cửa xuống xe, thấy cửa hàng bên cạnh vẫn mở, liền vào mua nốt một phần tư con vịt quay còn lại, về nhà vui vẻ ăn khuya.

Sáng hôm sau, chưa nhận được chỉ thị công việc của Tưởng Xuân Nhu, trên đường đi tàu điện ngầm đến công ty, cô đã nhận được bài đăng được bạn hóng chuyện chia sẻ.

“Váy dạ hội của Tô Vân Nhược không được thương hiệu lớn nào nhận, nghi ngờ là kiểu dáng của cửa hàng áo cưới.”

Tiểu Âu nhìn thấy tiêu đề này đã thấy khó chịu, không phải vì Tô Vân Nhược bị vu oan mặc kiểu dáng của cửa hàng áo cưới, mà là cửa hàng áo cưới đã làm gì ai đâu, ngành nghề của người ta đang phát triển tốt đẹp, lại bị biến thành công cụ để hạ thấp nữ minh tinh.

Tiểu Âu cũng không nhớ rõ từ khi nào giới fan hâm mộ bắt đầu so sánh từ đẹp đến việc có phải hàng cao cấp hay không, có phải hàng của mùa này hay không. Nếu không thì Bùi Tuyết cũng sẽ không ra thông báo trước khi mặc rằng chiếc váy là mượn từ một phú bà.

Đó là để giải thích rằng việc chiếc váy của cô ấy không được nhận là điều bình thường, các nhãn hàng cũng phải cân nhắc đến thể diện của phú bà, đồ mượn, nếu nhận chiếc váy thì chẳng phải làm mờ đi chủ nhân của chiếc váy sao? Tô Vân Nhược không ra thông báo trước, anti-fan liền có cơ hội: Cô mặc không phải váy mượn từ phú bà, cô không được nhận, cô mượn hàng tạp nham từ cửa hàng áo cưới.

Những lời lẽ đồng nhất tràn ngập dưới các từ khóa liên quan đến Tô Vân Nhược, gần như nhấn chìm những người thích hóng chuyện của ngày hôm trước. Những người thích hóng chuyện bất đắc dĩ nổi máu phản kháng, [Có ý nghĩa gì chứ? Càng ngày càng không hiểu mấy cô gái làm số liệu bây giờ, cạnh tranh cái gì tốt hơn đi được không? Ra phim hay đi được không? Ngày nào cũng lải nhải cái váy này không phải cao cấp, cái váy kia không phải của mùa này, các cô còn lo lắng cho việc quảng bá của nhãn hàng hơn cả người làm quần áo.]

[Đương nhiên là fan của Bùi Tuyết nào đó hôm qua bị phá phòng tuyến rồi, muốn đẹp thì không đẹp bằng Tô Vân Nhược, muốn bạn trai thì không cao cấp bằng hai bạn trai cũ của Tô Vân Nhược, hôm nay thì điên cuồng bôi đen.]

[Đừng lôi Bùi Tuyết vào, trước tiên hãy giải quyết chiếc váy mà chị nhà cô mượn từ cửa hàng áo cưới đi!]

[Lần đầu tiên thấy nữ minh tinh đi sự kiện mà mặc kiểu dáng của cửa hàng áo cưới, kém sang!]

Khi Tiểu Âu đến công ty thì cuối cùng cũng có người đứng ra bênh vực Tô Vân Nhược. Một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng đã đăng Weibo: [Không biết từ đâu ra cái tin đồn tẩy não ngày nào cũng dẫn dắt người khác nghi ngờ cái này cái kia, một số cư dân mạng không phải vừa mới có điện thoại chỉ biết đến hàng cao cấp mấy năm gần đây thôi sao? Tô Vân Nhược tối qua mặc là hàng cao cấp cổ điển từ thời đại của ông lớn thương hiệu A vào những năm 90. Biết tại sao một số chiếc váy không được các thương hiệu lớn chính thức nhận không? Vì đã bán ra rồi, các thương hiệu lớn cũng phải nhìn sắc mặt khách hàng, muốn dựa hơi khách hàng thì cũng phải được khách hàng đồng ý trước chứ? [Hình ảnh] Đây là hình ảnh trên sàn diễn, tự mình so sánh đi.]

Đoạn văn này chứa đựng rất nhiều thông tin, nhưng anti-fan không quan tâm, chỉ kích thích ham muốn tấn công cô ấy đến cùng.

[Có phải mượn từ phú bà không?]

[Tôi không tin phú bà có gu kém đến thế lại thích Tô Vân Nhược.]

[Thì ra blogger là fan của Tô Vân Nhược, hủy theo dõi rồi.]

[Hủy theo dõi +1]

[Hủy theo dõi +2]

Chuyện này ngày càng leo thang, khi Tiểu Âu đến phòng PR thì đã phát triển đến mức hình ảnh Tô Vân Nhược không có tài nguyên thương mại nào lại được tung ra tràn lan. Anti-fan cuồng nhiệt, fan của các nhà khác thì thừa nước đục thả câu.

Tiểu Âu chợt thấy Tô Vân Nhược trước đây không tự chứng minh, không chống lại anti-fan là đúng, dù sao chỉ trong vài giờ anti-fan đã có thể gây ra chuyện lớn, nếu ngày nào cũng tự chứng minh và chống lại anti-fan thì chắc chết mất. Hơn nữa, tốc độ tự chứng minh của cô ấy có lẽ còn không kịp tốc độ gây chuyện của anti-fan.

“Váy dạ hội của Tô tiểu thư tối qua bị anti-fan tấn công rồi, làm sao bây giờ?” Tiểu Âu cầm điện thoại hỏi Tiểu C đang gặm bánh mì sandwich.

Tiểu C nhai xong đồ ăn trong miệng, “Tô tiểu thư dám chọn chiếc váy này để mặc, lại không thông báo trước cho chúng ta, chứng tỏ cô ấy có bản lĩnh khiến người khác không thể tìm ra lỗi gì… Tiểu Âu, giúp tôi lấy một gói cà phê ở phòng trà, tôi sắp nghẹn chết rồi — Ọe —”

Được tiêm một liều thuốc an thần, Tiểu Âu cũng không vội nữa, tự pha cho mình một ly cà phê, ngồi ở phòng PR vừa chờ sắp xếp công việc của Tưởng Xuân Nhu vừa chờ diễn biến tiếp theo trên mạng.

Buổi trưa, một tin tức bất ngờ leo lên top tìm kiếm.

Thương hiệu A sẽ tổ chức triển lãm hàng cao cấp cổ điển tại thành phố S vào tháng tới, trong đó chiếc váy được dùng để quảng bá chính là chiếc váy mà Tô Vân Nhược đã mặc!

Nhóm anti-fan đã cùng nhau đăng bài trực tiếp dưới Weibo của thương hiệu A hỏi chiếc váy của Tô Vân Nhược có phải hàng giả không, đã nửa tiếng trôi qua mà tài khoản chính thức vẫn không trả lời. Anti-fan phấn khích chụp màn hình, đăng bài lên các diễn đàn chế giễu: [Tôi đã bảo là giả mà, còn cứng miệng nữa chứ?]

[Cái gì mà nhà thiết kế thời trang, thầy cô của cô có biết cô đang đứng về phía hàng giả không?]

[Khuyên một số blogger, ít dính líu đến Tô Vân Nhược thôi, ai dính líu người đó chết.]

[Ha ha ha ha, ai cười chết rồi, là tôi cười chết rồi, có bản lĩnh thì bịa thêm lý do nữa đi.]

[Thương hiệu A bày tỏ sự câm nín: Hàng cao cấp cổ điển của chúng tôi bị nữ minh tinh hạng ba dựa hơi rồi.]

Tuy nhiên, cuộc vui này không kéo dài bao lâu, nhà thiết kế bị mắng tức giận, đến dưới trang web chính thức hỏi thẳng: [Theo tôi được biết chiếc váy này đang nằm trong tay Tô Vân Nhược, xin hỏi phiên bản mà các bạn trưng bày là phiên bản nào?]

Câu hỏi này có chút ý nghĩa của sự tức giận đến mức nhảy dựng lên, nhưng cũng thực sự đặt ra một vấn đề mà trang web chính thức không thể không trả lời. Hỏi nó ai đó có phải mặc hàng giả của nhà nó không, nó có lẽ cảm thấy câm nín không muốn để ý, nhưng nghi ngờ tính chân thực của nó, thì nó cũng nhảy dựng lên!

Tài khoản Weibo chính thức của thương hiệu A, ba phút sau khi bị nhà thiết kế chất vấn, đã đăng riêng một bài Weibo khác: [Chiếc váy này được chính tay bậc thầy huyền thoại chế tác, được đánh giá là một trong những tác phẩm kinh điển kể từ khi A nhỏ thành lập. Cảm ơn cô Tô Vân Nhược đã sẵn lòng cho mượn bộ sưu tập cá nhân quý giá.]

Bài đăng này đã làm nổ tung toàn mạng. Không chỉ chứng minh chiếc váy của Tô Vân Nhược là hàng chính hãng, mà còn trực tiếp tát thẳng vào mặt những anti-fan đã đẩy không khí lên đến đỉnh điểm.

Trong các bài đăng vốn toàn là châm chọc, bỗng tràn ngập những người qua đường đã vô cớ bị “bạo lực mạng” suốt buổi sáng.

[Chậc chậc chậc, đây chính là nghệ thuật ngôn ngữ.]

[Tôi nghi ngờ tài khoản chính thức của thương hiệu A cũng câm nín với anti-fan rồi, sao lại có người tự tìm đến hỏi hàng kinh điển của nhà họ có phải hàng giả không chứ? Chất liệu đó, kiểu dáng đó, người mù cũng nhìn ra là thật mà.]

[Cái này không phải còn đỉnh hơn cả việc nhận hàng sao?]

[Vừa ở đảo Hồ Tâm lại vừa có hàng cao cấp cổ điển, Tô Vân Nhược là thiên kim tiểu thư nhà giàu đã được chứng thực rồi nhỉ?]

[Có rất nhiều người đội lốt fan Bùi Tuyết mắng Tô Vân Nhược kìa, sao, chỉ cho chị nhà cô nổi bật, không cho người khác một mình tỏa sáng à?]

[Người trong ngành: Thảm đỏ tối qua vốn dĩ sắp xếp Bùi Tuyết đi một mình, sau khi tin tức Tô Vân Nhược đi thảm đỏ cùng Khương Cẩm Dương bị các tài khoản marketing rác rưởi tiết lộ trước, đội ngũ của Bùi Tuyết cũng yêu cầu đi áp chót cùng một nam minh tinh.]

[Wow, thì ra họ đã xé nhau từ lâu rồi sao?]

[Bùi Tuyết không phải vì Tô Vân Nhược cưỡi ngựa mà có cảm giác khủng hoảng đấy chứ? Có thời gian đó chi bằng trau dồi diễn xuất cẩn thận bị những tiểu hoa đang chờ bùng nổ phía sau vượt mặt. Tô Vân Nhược một người chỉ đóng phim hiện đại thì có quan hệ cạnh tranh chó má gì với cô chứ.]

Anti-fan bị phản phệ không dám ngóc đầu lên nữa, ngầm hiểu xóa bỏ những phát ngôn trước đây của mình, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

Tiểu Âu khi ăn cơm thấy tài khoản chính thức đăng tin này, thậm chí không kiềm chế được cảm xúc, cầm đũa quay sang nói với Tiểu C: “Thương hiệu A đăng Weibo rồi! Nó nói hàng cao cấp cổ điển mà họ trưng bày là mượn của Tô tiểu thư!”

Tiểu C thấy vậy cũng không lạ, “Tôi biết Tô tiểu thư có chiêu sau mà.”

“Tuyệt vời quá, tuyệt vời quá, chuyện mượn hàng cao cấp này không phải là chuyện có thể giải quyết trong thời gian ngắn, chắc chắn đã được sắp xếp từ rất lâu rồi. Tô tiểu thư đúng là đã dự đoán được dự đoán của anti-fan, quá đỉnh.”

“Đương nhiên rồi, nếu không thì tại sao tôi không thi công chức mà vẫn ở lại đây, chính là vì lãnh đạo đáng tin cậy không cần chúng ta phải đi dọn dẹp phía sau.”

Tiểu Âu sâu sắc đồng tình, Tưởng tỷ tỷ và Tô tiểu thư quá đáng tin cậy, đi theo họ làm việc hoàn toàn không có cảm giác sẽ đi sai đường.

Tiểu C tiếp tục nói: “Hơn nữa lần này còn quảng cáo miễn phí cho hoạt động của thương hiệu A, một công đôi việc.”

Tiểu Âu “Ê” một tiếng, “Triển lãm hàng cao cấp của những thương hiệu lớn như vậy đâu có mời người bình thường đến, quảng cáo có tác dụng gì chứ?”

“Đã nổi tiếng khắp thế giới rồi, cô thật sự nghĩ họ thanh cao sao? Các thương hiệu lớn thực sự cắt cổ những người như chúng ta và những người có chút tiền, bán son môi, bán túi xách, bán phụ kiện, bán quần áo may sẵn rất kiếm lời.”

“Ồ — Ồ —”

“Hơn nữa khả năng dẫn dắt tiêu dùng của Tô tiểu thư còn mạnh hơn bất kỳ nữ minh tinh nào.” Tiểu C hạ giọng, “Cô có biết Tô tiểu thư và ông Tô Trung Nguyên có quan hệ gì không?”

Tiểu Âu linh cảm sắp nghe được bí mật lớn, gật đầu lia lịa.

“Mặc dù Tô tiểu thư chưa bao giờ nói tại sao cô ấy không nhận đại diện thương hiệu, nhưng chúng tôi gần như có thể đoán được, Tô tiểu thư là phong vũ biểu trong giới phú bà, cô ấy mặc gì thì những người đó đều thích theo, vì không chỉ là nữ minh tinh mặc đẹp, mà còn vì theo người có mối quan hệ đỉnh cao thì trông sang trọng, những người đó theo, rồi những người cấp dưới cũng theo.”

Tiểu Âu há hốc mồm, quá, quá sức tưởng tượng của cô.

“Rất nhiều hội fan của các ngôi sao thực ra là những nhóm ‘cắt cổ’ chuyên để nạp tiền cho ngôi sao, cần phú bà chi hàng chục, hàng trăm triệu để đẩy doanh số. Tô tiểu thư không có nhu cầu này nên mới không làm.”

A ba a ba.

Tiểu Âu, với tư cách là một thành viên trong nhóm “cắt cổ” của Lâm Tinh Sâm, đột nhiên cảm thấy xấu hổ vô cùng.

“Những lời này đều là chúng tôi đoán thôi nhé, đừng truyền ra ngoài.” Tiểu C giải thích xong, tiếp tục nói: “Hôm nay anti-fan không phải lại đăng cái hình ảnh không có tài nguyên thương mại đó sao, thực ra tôi siêu hiểu Tô tiểu thư không nhận đại diện thương hiệu. Phí đại diện mà các thương hiệu lớn đưa ra rất thấp, rất nhiều đều đổi bằng bìa tạp chí hay đại loại thế, Tô tiểu thư dẫn dắt cái gì thì cái đó bán chạy, phí đại diện và số tiền thương hiệu kiếm được hoàn toàn không tương xứng, cô ấy nhận đại diện là lỗ lớn.”

Nếu những lời này xảy ra với người khác, Tiểu Âu chắc chắn sẽ khinh thường, chị nhà cô không có là vì cô ấy không muốn sao? Nhưng đặt vào Tô Vân Nhược thì mọi thứ lại trở nên hợp lý một cách kỳ lạ!

Tiểu Âu chợt nghĩ, “Lạ thật, Tô tiểu thư đã giỏi đến thế rồi, tại sao cô ấy lại phải vào giới giải trí để bị mắng chứ?”

Tiểu C đưa tay lau mồ hôi, “Đây là một câu chuyện cảm động.”

“Cảm động đến mức nào?”

“Cảm động đến mức trời đất cũng phải động lòng.”

“À?”

“Công ty Hữu Tiền Giải Trí của chúng ta không phải có một tổng giám đốc đang du học nước ngoài chưa về sao.”

Tiểu Âu: …

Vì sự hiện diện quá mờ nhạt, cô không để ý lắm. Nhưng trong ký ức của cô dường như thực sự có một ông chủ chưa từng gặp mặt.

“Tưởng tỷ tỷ là phó tổng, tổng giám đốc mới là người đứng đầu sao?”

“À, thực ra người đứng đầu là Tô tiểu thư, tổng giám đốc của chúng ta là linh vật của công ty.”

“…”

Tiểu C lại thấy vẻ mặt ngơ ngác của cô ấy hoàn toàn bình thường, tiếp tục nói: “Mấy năm trước, linh vật của chúng ta đột nhiên nảy ra ý tưởng khởi nghiệp, chi rất nhiều tiền để mở Hữu Tiền Giải Trí, kéo về những quản lý nổi tiếng, nghệ sĩ nổi tiếng. Tuy nhiên, tất cả số tiền đó chưa đầy nửa năm đã tiêu hết sạch, công ty suýt chút nữa phá sản.”

Tiểu Âu trợn tròn mắt, “Thật sự phá sản sao?”

“Đúng vậy. Câu chuyện của linh vật cho chúng ta biết có tiền thì cứ gửi ngân hàng, đừng nghĩ đến chuyện khởi nghiệp. Lạc đề rồi — lúc đó công ty sắp phá sản, anh ta dùng tình bạn hàng chục năm để quỳ xuống cầu xin Tô tiểu thư giúp đỡ, Tô tiểu thư mới miễn cưỡng làm diễn viên.”

“Ồ —”

Tiểu Âu lại nâng cao giọng “Ồ~” một tiếng. Bí ẩn về việc Tô Vân Nhược vào giới giải trí cuối cùng cũng được cô biết sự thật.

Thì ra là vì bạn bè!

Quả nhiên rất cảm động trời đất.

Tiểu Âu nhận ra mình mỗi ngày đều vì những lý do khác nhau mà liên tục yêu mến Tô Vân Nhược.

Đề xuất Ngược Tâm: Thập Niên Tình Ái, Đôi Ngả Mịt Mờ
BÌNH LUẬN