Tôi lặng lẽ đứng bên cạnh anh, nhìn anh cùng Chu Dao tăng ca đến tận đêm khuya. Cả phòng thí nghiệm chìm trong tĩnh lặng, tôi tự hỏi, tại sao anh lại chẳng muốn về nhà? Chẳng lẽ nơi lạnh lẽo này còn ấm áp hơn tổ ấm của chúng ta sao?
Kỳ Liên gục đầu xuống bàn chợp mắt, rồi đột nhiên như sực tỉnh sau một cơn ác mộng. Anh hốt hoảng tìm kiếm số điện thoại của các bệnh viện lân cận, đôi tay run rẩy gõ phím, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Không thể nào, chắc chắn là không thể nào. Vân Vân sẽ ổn thôi, cô ấy chỉ đang giận dỗi nên mới không thèm nghe máy của mình."
Chu Dao nhận ra sự hoảng loạn của anh, cô ta đặt tay lên vai anh, dịu dàng hỏi han: "Anh Kỳ Liên, có chuyện gì vậ...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở khóa trước. Còn 6 giờ 19 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Hiện Đại: Nhân Gian Tùy Xứ Thị Nam Kha