Sách hay đề cử: 《Mạt thế: Tôi là một pháo hôi, hư một chút thì sao chứ》
Sáng hôm sau, mọi người đều dậy từ rất sớm. Tiêu Tịch Hàn vẫn chưa tỉnh sau bữa sáng. Tận dụng không khí mát mẻ buổi sáng, họ bắt đầu xử lý ba con heo rừng còn lại. Mãi đến khi mặt trời lên cao chói chang mới xong xuôi. Làn sóng nóng hầm hập mang theo mùi máu tanh nồng, bám dính khó chịu lên da thịt mỗi người. Cố Kỳ dùng cột nước xả mạnh một lượt trước nhà. Lộc Nam Ca điều khiển luồng khí tạo ra vài cơn lốc xoáy, nhưng mùi máu tanh vẫn còn rất nặng.
“Để tôi!” Hạ Chước ngồi xổm xuống, làm đất như được thư giãn. Mặt đất cuồn cuộn như sóng biển, mùi đất tươi mới hòa quyện với hương cỏ cây thoang thoảng xộc thẳng vào mũi, cuối cùng cũng át đi mùi máu tanh. Tiêu Tịch Hàn đang sốt, cửa phòng không đóng. Cố Kỳ và Hạ Chước thỉnh thoảng lại vào xem. Khi chân trời ửng hồng, Tiêu Tịch Hàn mới tỉnh lại.
Hạ Chước đang tựa vào khung cửa, ăn món tráng miệng mới được Văn Thanh và Lạc Tinh Dữu nghiên cứu ra...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 5 giờ 58 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Xuyên Không: Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm