Đề cử sách hay:
Cả đoàn người bước trên con đường sỏi nhỏ, tiến về biệt thự bên cạnh.
Nhẹ nhàng gõ cửa, người mở là Chu Tư Dữ. Lộc Tây Từ hỏi: “Chúng tôi có thể nói chuyện một chút không?” Bóng dáng cao lớn của Chu Tư Dữ đứng chắn ngang cửa, đường nét rõ ràng trong ánh sáng ngược: “Dạ được ạ.” Chàng trai trẻ im lặng nghiêng người, nhường lối đi: “Mẹ ơi, các anh chị đến rồi ạ.” Cố Vãn ngẩng đầu nhìn chàng trai cao hơn cô rất nhiều: “Em bao nhiêu tuổi rồi?” Chu Tư Dữ đáp: “Chị, em mười lăm rồi ạ.”
Lộc Bắc Dã ngẩng đầu nhìn, trong lòng dậy sóng: [Mười lăm tuổi mà còn cao hơn cả anh mình! Kiếp trước mình mười tuổi chắc còn chưa tới ngực cậu ấy.] Cậu bé vô thức so sánh chiều cao của hai người, mặt đỏ bừng vì tức.
Lộc Nam Ca cố nhịn cười, xoa xoa mái đầu xù của em trai. “A Dã.” Lộc Tây Từ cúi người bế Lộc Bắc Dã lên, hạ giọng nói: “Đàn ông nhà họ Lộc chúng ta đều là kiểu tích lũy rồi bùng nổ. Trước mười sáu tuổi, anh còn thấp bé hơn các bạn cùng trang lứa, sau đó...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 5 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Xuyên Không: Xuyên Nhanh: Cung Đấu? Bá Tổng? Hết Thảy Xéo Đi!