“Nghịch nữ, con quay lại ngay!”
“Cha ơi!”
Hoa Niên lao về phía Hoa Dung một bước, nhưng vô ích, ông loạng choạng, được Vân Thường vội vàng chạy đến đỡ lấy thật chặt.
Hoa Niên chợt bừng tỉnh, quay tay che mắt Vân Thường: “Sủng Nhữ đừng nhìn, đừng sợ, cha ở đây rồi.”
Một tiếng “bịch” vang lên, máu đỏ tươi bắn ra, hòa vào vũng bùn mưa xoáy thành một vệt máu loang lổ, khiến toàn bộ ngự lâm quân đều chấn động tâm thần.
Trên Thanh Ngọc Đài, Vân Thường nức nở, gạt tay cha xuống, vội vàng bịt vết thương trên cổ Hoa Niên: “Cha sao rồi, Cửu ca, mau gọi thái y!”
“Không sao đâu, da cha dày lắm mà.”
Tiểu cô nương khóc đến đau lòng, Hoa Niê...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 26 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Xuyên Không: Cánh Cửa Gỗ Nhà Tôi Thông Đến Thập Niên 70