Chuyện ấy chẳng mấy chốc đã lan truyền khắp cả Bùi phủ. Trong phủ người đông miệng tạp, những lời đồn thổi vốn dĩ đã chẳng mấy êm tai, nay lại càng thêm phần cay nghiệt. Bùi Tế rõ ràng không có ý định nhúng tay vào, chàng muốn mượn chuyện này để răn đe tôi, hay đúng hơn là muốn ép tôi phải cúi đầu nhận lỗi. Tôi mang danh là chủ mẫu của Bùi phủ, nhưng thực chất lại chẳng nắm trong tay chút thực quyền nào. Đám người hầu kẻ hạ bắt đầu xa lánh tôi, sau lưng lại không ngừng xì xào bàn tán.
"Loại người ham vinh hoa phú quý, xu nịnh kẻ quyền thế mà cũng xứng làm chủ mẫu của chúng ta sao? Nói ra chỉ thấy hổ thẹn!"
"Cứ giả vờ như mình thanh cao lắm, nếu không có Đ...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở khóa trước. Còn 7 giờ 56 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Xuyên Không: Tuyệt Sắc Vô Biên: Thánh Đế Âm Sủng