Chương 322
Loại sủi cảo này không thể gói quá "béo" cũng không thể gói quá "gầy", nếu không sẽ không đẹp mắt. Sủi cảo gói kỹ còn phải đem đi chiên, cho đến khi lớp vỏ có màu vàng kim và bóng loáng. Như vậy mới coi như làm xong.
Ngoài những món ăn nhất định phải làm, Giang Tư còn xào thêm hai món rau thanh đạm. Đồ ăn cúng tế người thân đã khuất trong ngày Tết Trung Nguyên, ăn uống tự nhiên nên thanh đạm một chút sẽ tốt hơn.
Lúc cơm trưa, trên bàn cơm bày năm bộ bát đũa. Chỗ trống đặt bên trái Giang mẫu, còn bên trái Giang mầu là Giang Kham. Đây là thói quen của nhà họ Giang. Mấy năm nay, Tết Trung Nguyên luôn mang thêm một bộ bát đũa, để Giang Dương cũng có thể về nhà ăn một bữa cơm nóng hối.
"Canh này ngon đấy." Giang mẫu mỉm cười nhìn Giang Kham: "A Kham, con múc cho cha một bát, để cha nếm thử tay nghề của a di."
Sau khi nghỉ ngơi hơn một canh giờ, Giang mẫu đã không còn vẻ bi thương khó chịu như trước. Đôi mắt bà đã được lau bằng khăn nóng, nhìn không khác gì bình thường.
"Canh vịt này được làm theo phương pháp dược thiện, nương con uống nhiều chút, thanh nhiệt, giải nóng, bổ âm." Giang Tư gắp cho Giang Nguyên một cái chân vịt lớn: "Con cũng vậy, uống nhiều canh."
"Con muốn ăn thêm một cái súi cảo nữa." Giang Nguyên đặc biệt thích sủi cảo do Giang Tư làm. Đã ăn hai cái, cậu bé vẫn nhìn với ánh mắt thèm thuồng. Giang Tư không chiều hư cậu bé, sờ bụng cậu bé, xác định cậu bé không no đến mức không ăn nổi nữa mới nhẹ nhàng gật đầu: "Chỉ ăn thêm một cái nữa thôi."
"Được ạ." Giang Nguyên đáp lời, cần một cái chân vịt, nhấp một ngụm canh, rồi lại nhìn chằm châm đĩa sủi cảo cách mình hơi xa, chờ Giang Tư gắp cho.
"Cái dáng vẻ tham ăn này của con, không biết là học ai.” Giang mẫu có chút buồn cười, đi trước gắp cho Giang Nguyên một cái sủi cảo, lấy từ bát chuẩn bị cho Giang Dương. Sau đó, bà bưng bát canh vịt chuẩn bị cho Giang Dương đưa cho Giang Tư: "Con cứ uống bát canh vịt này của cha đi. A Kham, con ăn mì hoành thánh kia."
Ba món ăn không thể thiếu trong ngày Tết Trung Nguyên, phân biệt cho ba đứa trẻ. Giang mẫu tự mình ăn hết phần rau quả còn thừa trong bát.
Người xưa thường nói, Tết Trung Nguyên mời người thân đã khuất ăn cơm, đồ ăn không được đổ đi, nên chia nhau ăn mới tốt, coi như được người đã khuất phù hộ.
Ăn cơm xong, Giang Kham thu dọn bát đũa. Giang mẫu bảo Giang Tư dẫn Giang Nguyên ra sân hóng mát. Bà lại trở về phòng, đóng chặt cửa.
Lần này, không có ai lo lắng đi theo.
Ngay cả Giang Nguyên bé nhỏ cũng hiểu, lúc này mẫu thân đang nói chuyện riêng với cha trong phòng. Tuy cậu bé không hiểu, nhưng vì sao chỉ nói chuyện với một tấm bài vị nhỏ, cha lại có thể nghe thấy.
Sau khi Giang Kham làm xong, Giang Tư kéo tay anh cùng ngồi ở chỗ thoáng mát hóng mát. Chiếc quạt nan mang đến một chút hơi lạnh. Giang Kham ngẩng đầu nhìn lên trời: "Năm nay mưa ít, người trong thôn đều lo hạn hán. Mùa thu thời tiết lại mát mẻ hơn bình thường, có lẽ sẽ có trận mưa tiếp theo."
"Vậy thì tốt quá.” Giang Tư nghe vậy liền cười: "Con không thích trời mưa, tiếng tí tách làm bẩn hết mọi thứ, nhưng con càng sợ nóng. Mùa hè có mưa giúp giải nhiệt cũng tốt. Dù sao lúc đó con cũng sẽ ở nhà không ra ngoài."
"Con nói ngược lại là thanh nhàn." Giang Kham cầm quạt nan gõ nhẹ vào đầu nàng: "Cái cửa hàng của con không quản sao? Bao nhiêu ngày rồi không đi, hôm qua cũng chỉ ở đó nửa ngày."
"Ai nha, có Lâm di và Triệu thẩm ở đó, việc buôn bán tốt mà." Giang Tư bất mãn bĩu môi: "Xưởng gia công bên này cũng nhiều việc, không thiếu người."
"Con không phải đã gọi vợ chồng Hiếu Thần về rồi sao?" Giang Kham nhìn nàng một cái: "Muốn tránh người à?"
Giang Tư ngấn người, vội vàng lắc đầu: "Nói gì vậy? Không có việc gì con trốn ai chứ? Đúng rồi, ca, có chuyện con muốn thương lượng với ca một chút.”
Đề xuất Trọng Sinh: Con Trai Vai Ác Nhặt Ve Chai Nuôi Tôi
M đang đọc đến chương 3, chủ nhà xem lại chứ như convert chứ ko phải bản dịch ấy. Câu từ loạn xị hết
Lịch đăng truyện cố định sẽ là 1 ngày ít nhất 2 chap nhiều nhất có thể 5 chap. Còn hôm nào bận kh đăng được thì hôm sau bù chap ạ cảm ơn mọi người đã ủng hộ.
Cảm ơn mọi người ủng hộ truyện của shop. Nếu có góp ý gì xin mọi người bình luận chỉ thêm. Vì lần đầu đăng truyện có thể có sai sót. Mong mọi người góp ý để mình hoàn thiện hơn nữa ạ.