Vốn dĩ định sai người xuống hồ vớt thi cốt, nhưng sau khi nhìn thấy vô số hài cốt dày đặc được đưa lên, Giản Vũ liền ngăn lại không cho ai xuống nữa.
Trong hồ chứa nhiều thi thể như vậy mà không hề bốc mùi hôi thối, chẳng ai biết bên dưới rốt cuộc đã bị yểm thứ gì, ngộ nhỡ người sống nhảy xuống, e rằng xương thịt cũng chẳng còn.
Giản Vũ tự nhiên không để thuộc hạ mạo hiểm, chuyện này cũng chẳng gấp gáp gì. Chỉ cần xác định Ứng Quý chính là tà sư, cũng là kẻ chủ mưu đứng sau màn, không còn ai bị hại nữa, thì nơi này cứ từ từ mà dọn dẹp.
Dọn sạch hay không cũng vậy, trong một sớm một chiều chắc chắn chẳng ai dám đến đây ở.
Thế nhưng, có kẻ lại không nghĩ như vậy.
Ngay lúc Giản Vũ và Ngụy Chu Luân đang bàn bạc cách xử lý vụ án, Triệu Tam Nguyên đã nảy sinh tâm tư khác.
Hắn lân la lại gần, khẽ gọi: “Lão Tạ.”
Tạ Bình Sinh nhìn hắn đầy ghét bỏ: “Làm gì? Có nói thì nói, đứng xa ta ra một chút.”
Dù không có bằng chứng, nhưng lão luôn cảm thấ...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở khóa trước. Còn 7 giờ 57 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Cổ Đại: Sau Khi Hòa Ly, Ta Diễm Tuyệt Kinh Thành