Trong căn phòng tĩnh mịch, ánh nến chập chờn, Tưởng Nhiêu cầm bức họa Ninh Dao, ánh mắt tràn ngập sự căm hận. Hắn đốt bức họa, nhìn ngọn lửa nuốt chửng từng nét vẽ, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo. "Ninh Dao, ngươi nghĩ rằng Định Cương Đạo Hội sẽ là cơ hội để ngươi tỏa sáng sao? Ngây thơ! Ngươi sẽ phải trả giá đắt cho sự ảo tưởng của mình."
Tưởng Uyển Tễ đứng bên cạnh, ánh mắt sắc lạnh. Nàng ta đồng tình với Tưởng Nhiêu, khẽ nói: "Đúng vậy, sự ngây thơ của nàng ta sẽ là điểm yếu chí mạng. Định Cương Đạo Hội không phải là nơi dành cho những kẻ yếu đuối và thiếu kinh nghiệm."
Cùng lúc đó, trong một mật thất khác, Tương Thược đang tĩnh tâm tu luyện. Bỗng nhiên, một cảm giác bất an khó tả dâng lên trong lòng nàng, khiến nàng không thể tập trung.
Cánh cửa mật thất khẽ mở, Tưởng Ly bước vào. Hắn nhìn Tương Thược với ánh mắt thâm sâu, chậm rãi nói: "Tương Thược, ta có một kế hoạch. Định Cương Đạo Hội sắp diễn ra, và chúng ta sẽ sử dụng Ninh Dao làm quân cờ."
Tưởng Ly bắt đầu trình bày chi tiết kế hoạch của mình, từng lời nói như những lưỡi dao sắc bén. Hắn giải thích cách Ninh Dao sẽ bị lợi dụng, cách nàng ta sẽ trở thành vật hy sinh cho mục đích lớn hơn.
Sau khi Tưởng Ly rời đi, cảm giác bất an trong lòng Tương Thược không những không giảm bớt mà còn gia tăng gấp bội. Nàng biết rằng Định Cương Đạo Hội sắp tới sẽ không hề bình yên, và số phận của Ninh Dao đã được định đoạt.
Đề xuất Huyền Huyễn: Hành Trình Tu Tiên Của Nữ Phụ: Một Đường Đăng Tiên