Theo lễ nghi, trước ngày ta cùng Tạ Lâm Uyên thành hôn, dẫu chàng có ngàn vạn phần không muốn, cũng đành phải để ta hồi phủ trước, đợi đến ngày mai giờ lành, mới rước ta về Đông cung.
Ngày ấy, Thì Lạc cùng phụ thân tươi cười rạng rỡ ra tận cửa đón ta. Thì Lạc hai tay níu chặt lấy ta không rời, miệng không ngừng kêu rằng: “Tỷ tỷ ơi, trước kia đều là muội muội sai trái, bị tên Phò Giang Thành đê tiện kia mê hoặc tâm trí. Chính hắn là kẻ khốn nạn đã ép muội nhục mạ tỷ tỷ, cốt để tỷ tỷ phải hạ mình gả cho hắn. Tỷ tỷ ơi, muội đều là bị ép buộc cả!” Nàng ta còn nói: “Muội xin dập đầu tạ tội với tỷ tỷ, cầu xin tỷ tỷ đừng trách cứ muội nữa.” Dứt lời, nàng liền k&...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 21 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Bạn cần Đăng nhập để mở khóa truyện!
Đề xuất Ngược Tâm: Hồn Phách Rời Đi, Phu Quân Ta Hóa Cuồng