Thẩm Mặc không thèm đoái hoài, cứng rắn ép Bạch Ấu Vi ngồi vào xe lăn!
Bạch Ấu Vi như mất hồn, giãy giụa điên cuồng, vừa cấu vừa đấm vào người anh ta! Chưa đủ đau, cô còn ôm chặt cánh tay anh rồi ngoạm cắn không thương tiếc!
Hàm răng trắng ngần cắm sâu vào da thịt, nếm vị máu rỉ sét hăng hắc. Đôi mắt cô đỏ ngầu, rực lên như ngọn lửa cuồng loạn.
Mọi người chạy đến chứng kiến cảnh tượng đó không khỏi sửng sốt, chẳng hiểu hai anh em họ lại xảy ra chuyện gì quái lạ.
“Tiểu, tiểu Thẩm…” Thừa Lão Sư lắp bắp nói, “các ngươi, có chuyện thì nói cho rõ ràng…”
Thẩm Mặc hít một hơi thật sâu, mạnh mẽ giật cánh tay ra khỏi miệng cô, để lại hai vệt máu đỏ thẫm trên da. Khuôn mặt anh ta vẫn lạnh tanh, nói với họ: “Không có chuyện gì.”
Rồi anh ta đẩy xe lăn, sải bước rời đi.
Mọi người đứng trố mắt nhìn nhau.
Không có chuyện gì sao? Thế gọi là không có chuyện gì ư?
Không khí sau mưa còn ẩm ướt, bánh xe lăn đi qua những vũng nước đọng thúc lên từng bọt nước bắn tung tóe. Thẩm Mặc đẩy Bạch Ấu Vi tới trước nhà vệ sinh công cộng bên kia đường.
Nhà vệ sinh này dành cho nhân viên, không có lối đi dành cho người khuyết tật. Anh đi lòng vòng đến trước xe lăn rồi ôm lấy cô.
Cô nhất định không cho anh chạm vào người, dùng tay đẩy, đấm, vặn vẹo anh, dốc hết sức mình chống cự!
Trước cửa nhà vệ sinh, hai người im lặng vật lộn đẩy kéo nhau, cuối cùng Bạch Ấu Vi thất bại, bị Thẩm Mặc ôm vào trong, dưới nách vắt một cây nạng.
“Tự đứng lên đi.” Thẩm Mặc giọng lạnh lùng, đầy uy nghiêm.
Bạch Ấu Vi cắn môi dưới, chống hai tay trên nạng đứng giữa phòng vệ sinh. Hơi thở hôi tanh khắp nơi khiến cô ngạt thở, lại càng thêm tức tưởi hổ thẹn!
Thẩm Mặc mở cửa ngăn trong, đặt chiếc đèn pin trên két nước, đặt tấm đệm giấy y tế dùng một lần lên bệ, lấy khăn ướt và giấy vệ sinh ra đầy đủ, rồi phất tay lôi cô về phía mình.
Cô cứng đầu đứng im.
Anh lôi một lần không được, lần thứ hai kéo mạnh hơn, cô suýt ngã. Anh nhấc cô vào bên trong, bóng người cao lớn che phủ trên đầu, lại ra lệnh: “Đi vệ sinh đi.”
Bạch Ấu Vi cắn môi, nhắm mắt, cứng đầu chống đối bên bệ cầu.
Thẩm Mặc cuối cùng nổi giận thật sự, ôm chặt eo cô.
Bạch Ấu Vi vùng vẫy dữ dội trong lòng anh!
Anh lại càng tức giận, gần như mất kiểm soát lý trí! Ban đầu chỉ muốn hù cho cô sợ, vậy mà giờ nổi lên ý nghĩ “phải dạy cho cô một bài học mới được.”
Khi tức giận, tay anh chạm phải một vật mềm, bỗng ngừng lại.
…Mở ra là tã lót.
Đồ vật này so với thế giới của anh quá đỗi xa lạ, giờ lại nằm trên người một người trưởng thành, là vô vàn sỉ nhục và bẽ bàng.
Hoá ra cô vừa thay nó ngay trong phòng lúc trước.
Thẩm Mặc buông tay ra.
Ngực anh ướt đẫm những vết ố, đều là nước mắt của cô. Cô nhắm mắt mà khóc, nước mắt ào ạt tràn trên mặt, vẫn không phát ra tiếng động nào.
Thẩm Mặc thật sự không hiểu tại sao cô cứng đầu đến thế.
“Cho mày năm phút để giải quyết.” Anh tạm nhượng bộ, lui về sau vài bước, đóng cửa ngăn lại.
Dù nhượng bộ, anh vẫn lo cô không chịu hợp tác nên tiếp tục làm kẻ độc ác, qua cửa bảo vệ hung tợn dọa: “Nếu không, sẽ vứt hết những cái tã lót còn lại của mày đi.”
Bên trong nhà vệ sinh vang lên tiếng nức nở nhẹ nhàng.
Thẩm Mặc rối bời trong lòng.
Anh đi đi lại lại trong nhà vệ sinh, bực tức bước ra, tựa vào gốc cây bên ngoài hút thuốc.
Chút sau hết điếu thuốc, Bạch Ấu Vi vẫn chưa ra.
Anh không thúc giục, tiếp tục châm điếu thứ hai…
Mười lăm phút sau, tiếng xả nước vang rào rào, rồi cửa ngăn mở ra.
Bạch Ấu Vi cúi gằm đầu bước ra.
Chỉ là đi vệ sinh thôi mà, vậy mà cô như một chiến binh đại bại trên chiến trường, mệt mỏi suy sụp, ý chí cạn kiệt.
Thẩm Mặc đỡ cô ngồi vào xe lăn, thu dọn nạng gậy, đèn pin và giấy vệ sinh, rồi đẩy cô đi rửa tay.
Trở về phòng ký túc xá, anh đưa cô cốc nước ấm lớn do Thừa Lão Sư rót, thêm một túi bánh quy.
Lần này cô không còn cứng đầu nữa.
Đói thì ăn bánh quy, khát thì uống nước.
Sau đó, cô ngậm bánh khẽ cất tiếng nói: “Anh… em muốn tắm.”
Thẩm Mặc vừa tức vừa buồn cười, thật muốn hỏi cô có phải đòi hỏi quá đáng hay không. Nơi này đến bình nóng lạnh còn không có, làm sao anh có thể tìm nước nóng cho cô tắm?
Bạch Ấu Vi nuốt bánh, giọng nhỏ nhẹ đến mức như thì thầm: “…Em đã hai ngày chưa tắm rồi, người em khó chịu lắm.”
Đề xuất Hiện Đại: [Toàn Chức Cao Thủ] Giải Nghệ Rồi Tái Xuất Từ Giải Đấu Thách Thức Với Vai Trò Mới