Chương 191: Tất cả đều nhờ ai đây?
Khi Lục Diệu tỉnh lại thì đã là buổi tối.
Bên ngoài cửa tối đen, trong phòng đèn vàng ấm áp vẫn sáng rực.
Lục Diệu tỉnh dậy vì cảm giác đau nhói nhói từng đợt trên người.
Nàng mở mắt, vẫn nằm trên giường, đầu tiên nhìn thấy là màn trướng phía trên cùng khuôn mặt Tô Hoài chiếm mất một nửa tầm mắt.
Hắn cúi đầu, ánh đèn đặt trên đầu giường chiếu lên khuôn mặt, lấp lánh lung linh, nét mặt hắn vẫn giữ nguyên sự bình thản.
Lục Diệu mới phát hiện ra mình đang dựa đầu lên đùi hắn.
Quần áo trên người bị hắn cởi xốc lên, băng bó chỗ thương cũng bị hắn tháo bỏ.
Cảm giác đau nhói liên tục phát ra từ các vết thương.
Băng gạc nhuốm những vết máu lổn nhổn, bị Tô Hoài tiện tay quẳng ngoài giường.
Hắn nhìn những vết thương trên người nàng, chỗ nào nhẹ chỉ trầy xước, chỗ sâu thì xuyên vào tới thịt.
Đa phần đều là những vết thương do tên, để lại những lỗ nhỏ li ti, máu từng chút từng chút rỉ ra ngoài.
Tô Hoài một tay tỳ lên vai nàng, một tay đắp thuốc bột vào từng lỗ tên nhỏ đó.
Suốt quá trình, Lục Diệu không hề động đậy, như chẳng biết đau là gì. Dù không bị tỳ vai cũng không ảnh hưởng gì tới việc bôi thuốc.
Nhưng đâu phải bị thương đến thế mà không đau.
Chỉ là nàng cực kỳ chịu đau mà thôi.
Lục Diệu chớp mắt, nhìn mái mày hơi nhíu của Tô Hoài rồi chợt tỉnh ngộ, giọng khàn khàn hỏi: “Tướng công đang thay thuốc cho ta sao?”
Tô Hoài xử lý xong chỗ này, tiếp tục tháo băng chỗ khác đang rỉ máu rồi chăm sóc vết thương tiếp theo.
Hắn nói: “Nếu mày chết trong tay ta, chuyện ám sát ở trong cung sẽ khó giải quyết. Muốn chết thì nên giao lại rồi chết mới đỡ khó xử.”
Lục Diệu đáp: “Tướng công thật biết đùa, tướng công quyền uy tuyệt thế, làm gì có việc gì tướng công không giải quyết nổi.”
Tô Hoài nói: “Nhưng cũng không chống lại được việc mày nhất định tìm chết. Mày để người đồng đảng chạy thoát, thế là chỉ còn mày chết thay mà thôi.”
Lục Diệu liếc hắn một cái: “Đã nói rồi, không phải con bé đó làm.”
Tô Hoài hỏi: “Ai làm có quan trọng không?”
Lục Diệu đáp: “Tướng công nên đi tìm kẻ ám sát thật sự.”
Tô Hoài nói: “Mày đang dạy ta làm việc à?”
Lục Diệu đáp: “Ta chỉ góp ý thôi.”
Ngay lúc đó, nàng nghe thấy ngoài sân phát ra tiếng gậy gộc va chạm liên hồi.
Lục Diệu hỏi: “Bên ngoài đang làm gì vậy?”
Tô Hoài đáp: “Mọi người muốn nói cho mày biết, họ đang làm gì.”
Lời này rõ ràng là nói với người ngoài cửa, nhưng giọng vẫn nhẹ nhàng như thường, không to lên, nhưng lại có sức xuyên thấu khiến mọi người bên ngoài nghe rõ mồn một.
Chẳng mấy chốc có tiếng đáp lại bên ngoài: “Chúng ta bất lực, để lão nữ trộm chạy thoát, phải chịu phạt.”
Lục Diệu hiểu ngay, họ đang bị đánh đòn rồi.
Nàng hỏi: “Phạt bao nhiêu gậy vậy?”
Tô Hoài đáp: “Hỏi họ đi.”
Bên ngoài đồng thanh: “Mỗi người năm mươi gậy!”
Lục Diệu “ồ” lên: “Nhiều thật đấy.”
Tô Hoài nói: “Tất cả đều nhờ ai đây?”
Bên ngoài đồng thanh, giọng đều đặn: “Tất cả đều nhờ cô nương Lục!”
Lục Diệu “...”
Chẳng phải cố tình khiến nàng áy náy sao?
Làm sao có chuyện ấy được, bọn chó kia bị phạt thì nàng không đứng ngoài vỗ tay cổ vũ là tốt lắm rồi.
Lục Diệu phản đối: “Sao lại nhờ công ta được, là họ làm việc kém năng lực, lại thêm tướng công trực tiếp phạt, liên quan gì tới ta?”
Bên ngoài Kiếm Chỉnh vẫn không nhịn được phản biện: “Nếu không phải cô nương Lục níu kéo tướng công, con trộm đó đã bị bắt và giết rồi.”
Lục Diệu nói: “Dù ta không níu kéo hắn, để hắn bắt được thì cũng không phải công lao của các ngươi.
Chính vì tướng công bận nên sai các ngươi đi bắt, các ngươi không bắt được lại trách hắn không xuất hiện, vậy thì tướng công nuôi các ngươi làm gì?”
Lời lí lẽ đúng đắn nhưng sai trái, Kiếm Chỉnh còn chẳng biết phản bác thế nào.
Tiếng gậy trong sân vang lên liên hồi, mỗi tiếng như xé thịt da.
Tô Hoài chăm sóc xong vài vết thương chính, lấy áo choàng quấn lại cho nàng rồi định bế nàng ra khỏi phòng.
Lục Diệu hỏi: “Đi đâu vậy?”
Tô Hoài đáp: “Chỉ nghe có gì vui mà. Ra ngoài xem bọn họ bị đánh.”
Lục Diệu im lặng một lúc rồi nói: “Ta không có thú vui kỳ lạ đó.”
Tô Hoài: “Ta thì có.”
Đề xuất Hiện Đại: Nguy Tình Hợp Đồng: Kiều Thê Bí Mật Của Tổng Tài
Tân Ngô Trần Minh
Trả lời1 tháng trước
Truyện hay không mọi người
Ngọc Trân [Chủ nhà]
1 tháng trước
Truyện này top lượt xem bên trung nha.