Chương 183: Không hy vọng hắn có thể làm người
Tiểu Lạc Tử thấy Á Như hành động bất thường, lại cả buổi sáng không thấy Lục Diệu đâu nên liền hỏi: “Tiểu thiếp đâu rồi?”
Á Như đáp: “Sáng nay nàng bị cảm lạnh, đang ngủ trong phòng.”
Tiểu Lạc Tử nói: “Trước chuyện lớn thế này, sao nàng vẫn ngủ được chứ?”
Á Như trả lời: “Chuyện đó có liên quan gì đến nàng? Tại sao phải thức chứ?”
Tiểu Lạc Tử giữ vẻ nghi ngờ, sau đó nhân lúc Á Như không để ý lẻn vào phòng tìm, nhưng cả trong lẫn ngoài đều không có bóng dáng Lục Diệu.
Ngay lúc đó, Tiểu Lạc Tử biết đã xảy ra chuyện chẳng lành.
Tiểu Lạc Tử cau mặt nói: “Rõ khốn rồi, nếu tiểu thiếp mà bị bắt, tất cả chúng ta đều phải chịu ngũ mã phân thây, tru di tam tộc!”
Á Như mắng: “Ngươi nói linh tinh gì đó? Chuyện đó có liên quan gì đến nàng đâu? Cái này chẳng đến lượt chúng ta quyết định, lại còn có Tương Ca đứng đó, hắn nhất định sẽ xử lý ổn thỏa!”
Cho nên suốt cả ngày hôm đó, Tiểu Lạc Tử và Á Như đều suy nghĩ khác nhau, không ai nói với ai một lời.
Nhưng nếu trong cung có tiến triển mới, Tiểu Lạc Tử chắc chắn là người đầu tiên đi hỏi rõ.
Á Như thấy Tiểu Lạc Tử đi dò hỏi trở về vẫn còn muốn hỏi đủ câu.
Tiểu Lạc Tử bèn hơi tức giận nói: “Lục cô nương đúng là không muốn nói chuyện với tiểu thiếp, vậy sao giờ lại chịu nói rồi?”
Á Như đáp: “Tuỳ ý ngươi nghĩ sao cũng được, dù sao nếu thật sự có chuyện thì ngươi cũng chạy chẳng thoát.”
Tiểu Lạc Tử liền cau mặt, không thể còn kiêu căng nữa, nói: “Tiểu thiếp đúng là kiếp trước mắc nợ mọi người rồi.”
Rồi y cũng nói cho nàng biết tình hình thẩm tra sát thủ trong cung hiện tại.
Nửa buổi chiều, Tô Hoài từ cung về nhà, vào phòng rửa tay thay y phục.
Trong phòng y có một người đang nằm, nhưng đối với y chẳng có gì khác biệt, cứ như từ đầu tới cuối chỉ có một mình y vậy.
Tô Hoài rửa tay xong, thay một bộ trang phục thường, vừa chậm rãi chỉnh lại cổ áo vừa đi đến giường, mới nhìn người trên giường.
Ánh mắt y quét qua vài chiếc bát thuốc bỏ trống trên bàn, rồi dừng lại trên mặt Lục Diệu.
Mặt nàng tái nhợt, hình như ngủ rất say.
Tô Hoài hỏi: “Bạn đồng mưu của ngươi đâu?”
Lục Diệu không đáp trả.
Tô Hoài nói: “Không tỉnh hả?”
Lục Diệu nghĩ, đương nhiên nàng không thể tỉnh lại. Cứ coi như nàng bị thương nặng, không thể tỉnh thì tốt.
Nếu tỉnh lại, không phải phải đối mặt với tên gian ác này sao? Phải chịu hắn tra hỏi, có khi còn bị tra tấn nghiêm trọng nữa.
Nàng chưa nghĩ ra cách lừa hắn thế nào.
Hơn nữa từ tối qua đến giờ hắn chắc cũng chẳng yên ổn gì, trong bụng kiểu gì cũng đầy giận dữ, giờ tỉnh dậy chẳng phải tự chuốc tai hoạ sao? Nàng vẫn chưa bi quan đến mức đó.
Rồi Lục Diệu ngửi thấy mùi hương trên người hắn lại càng gần hơn, nghe động tĩnh thì hắn hình như đã ngồi xuống bên giường.
Tô Hoài đưa tay giải y phục nàng, chẳng khác gì tháo y phục mình vậy.
Hiện tại nàng cũng thật sự đang mặc đồ của y.
Lục Diệu rất bình thản đối diện chuyện này, dù sao cũng không hy vọng hắn có thể làm người.
Tô Hoài nhìn Lục Diệu, thấy nàng tựa cá ươn nằm đó như chết, theo kiểu này dù y lột sạch quần áo nàng chắc nàng cũng chẳng nhúc nhích.
Dưới lớp y phục nàng quấn đầy băng, chẳng có chỗ nào thú vị để nhìn.
Tô Hoài thấy một số nơi bị thương thấm máu.
Y đưa tay nắm vào một vết thương, ngón tay siết nhẹ nơi chỗ thấm máu.
Cơn đau truyền đến, nhưng Lục Diệu vẫn không động đậy.
Tô Hoài nói: “Giờ ngủ say không sao, ngươi nếu có thể ngủ mãi như thế mới là tài.”
Rồi y đứng dậy ra khỏi phòng.
Lục Diệu chắc chắn y đã không còn trong phòng thì mới từ từ mở mắt, nhấp nhổm quay đầu nhìn chỗ vừa bị y nắm, tuy yếu nhưng vẫn lườm mắt.
Đường băng trên băng trắng có màu đỏ đậm hơn, vết thương đau rát.
Nàng nói rồi, nếu y làm người thì mới kỳ lạ.
Buổi chiều lại có thuốc được đưa đến, vẫn yên lặng đặt cạnh giường, tiện thể thu dọn bát thuốc đã dùng.
Lục Diệu đưa tay cầm lấy bát thuốc, trong thuốc có thêm dược thực đồng nguyên có tác dụng bổ khí dưỡng huyết, có thể bù đắp nhu cầu cơ thể nàng, cũng không gây cảm giác đói cồn cào.
Chỉ cần được đưa đến cho nàng, dù gì nàng cũng tuyệt đối không từ chối, đều uống hết vào bụng.
Không quan tâm sau này thế nào, hiện tại cứ gắng sức dưỡng thương được chút nào hay chút đó.
Đề xuất Huyền Huyễn: Tiểu Sư Muội Phản Nghịch Không Muốn Đội Nồi Thay Nữ Chủ Nữa
Tân Ngô Trần Minh
Trả lời1 tháng trước
Truyện hay không mọi người
Ngọc Trân [Chủ nhà]
1 tháng trước
Truyện này top lượt xem bên trung nha.