Vô dụng, vô nghĩa, phiền toái, vứt bỏ, tiện tay… vốn dĩ chỉ là những lời nói thường ngày, nhưng giờ đây, khi vọng lại từ đầu dây bên kia, chúng lại như bóp nghẹt lồng ngực, khiến hơi thở Cố Hàn Từ trở nên khó nhọc. Anh nghẹn ngào hỏi: “Em không phải nói rất thích, rất trân trọng sao? Sao lại vứt đi?”
“Không có thứ gì có thể thích mãi mãi,” Tô Dĩ Vãn đáp, giọng điệu lạ lùng, “Mọi thứ đều có thời hạn. Không thích nữa, chán rồi, đương nhiên là phải vứt bỏ.”
Không thích nữa… Em ấy đang nói về anh sao?
“Ngoài ra, tôi và Cố tiên sinh không thân thiết, sau này đừng làm phiền nữa, cảm ơn.” Tô Dĩ V&...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 4 giờ 55 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Bạn cần Đăng nhập để mở khóa truyện!
Đề xuất Cổ Đại: Thế tử phản bội, nay hóa kẻ si tình