Logo
Trang Chủ Linh Thạch Tủ Truyện

Di Châu Nghịch Độ

Di Châu Nghịch Độ

Cập nhật: 1 tuần trước

Người Dịch: Ngọc Trân

Tác giả: Vạn Vũ Dương Dương

Thể loại: Cổ Đại

Trạng thái: Hoàn Thành

Ngày đăng: 1 tuần trước

0

0

0

0

Văn án: Tác phẩm tiếp theo cùng hệ liệt ông cháu 《Tam Ảnh Đối Cục》 (Chất tử công chúa là kịch tinh) kính mong được cất giữ ~

Lâm Nghiên, Nữ Đế khai quốc của Đại Ninh triều, sinh ra trong nhà nghèo, lớn lên trong tiện tịch. Hai đời ba người mẹ con nàng, đều là hoa khôi nổi danh kinh thành. Lâm Nghiên là thanh nhị đại ngang ngược ở hẻm Bình Khang.

Cho đến khi bằng hữu "vì chó mà đền mạng", nàng nhận lấy di vật của đảng khôi Thanh Lưu, lang thang suốt một đêm đông. Khi bình minh, Lâm Nghiên gõ cửa phủ Thừa tướng họ Sở, nói: "Thiếu gia, ta nguyện ý, thoát lương nhập tiện."

Lâm Nghiên tám tuổi không biết "tiện tịch" là gì, chỉ biết phải trở thành người có tài năng thông thiên như mẫu thân nàng.

Sau này, Tiểu Lâm đại nhân uy chấn triều dã, nhưng vẫn không thể thoát khỏi cái mác "xướng môn thế gia". Cũng trong một đêm đông như thế, khi bình minh, Lâm Nghiên tự nhủ: "Nếu thế tục không dung nạp xuất thân hèn mọn của ta, vậy thì hãy tìm kiếm sự che chở trong công nghiệp bất hủ."

Nỗi nhục Nam Độ, chưa rửa sạch.

Hận Chương Hoa, bao giờ diệt.

"Thiếu gia, ta muốn làm Nữ Đế." Trên Văn Giám Các với điển tịch mênh mông, Lâm Nghiên cười quyến rũ, bước đi tiêu sái, "Ngàn năm phong lưu là thế, cuối cùng cũng chỉ là một trang giấy Xuân Thu. Thị phi công tội của Lâm Nghiên ta, cứ để hậu nhân bình phẩm."

Chàng thiếu niên từ nhỏ đã đặt nàng trong tim nay đã xưng Đế, nhìn bóng lưng cô nương quyết tuyệt rời đi, một giọt lệ rơi trên lan can loang lổ —

"Cô đăng vị tẫn tiếp tinh hỏa, thử thân trường tác độ khanh âu."

Nguyên Vũ Đế Lâm Nghiên, văn trị võ công lẫy lừng. Trên chiến trường quân lệnh như sơn, trong triều đường hô phong hoán vũ. Chỉ khi gặp Sở Dực, Lâm Nghiên mới làm nũng, mới chột dạ, giận thì đập bàn, tủi thân thì khóc nức nở. Điều Lâm Nghiên may mắn nhất chính là được Sở Dực dẫn vào chốn quyền lực, tiểu khất nhi ăn không đủ no được thấy một chân trời mới.

Khang Văn Đế Sở Dực, lên ngựa đuổi Đát Lỗ, xuống ngựa định triều cương. Quang phong tễ nguyệt, xử biến bất kinh. Chỉ khi gặp Lâm Nghiên, chàng mới bị nàng làm cho phải buông vũ khí đầu hàng, bị nàng làm cho khóc đến luống cuống tay chân. Điều Sở Dực hối hận nhất chính là đã đưa Lâm Nghiên vào chốn quyền lực, một con đường đầy chông gai. Ánh mắt Lâm Nghiên tự có hào quang, Sở Dực không dám nắm nàng quá chặt, sợ gãy cánh nàng; không dám buông tay, sợ nàng bị thương trở về không nơi nương tựa.

---

Nội dung chính: Cường cường, tình hữu độc chung, thiên tác chi hợp, thiên chi kiêu nữ, nữ cường, chính kịch.

Nhân vật: Lâm Nghiên, Sở Dực.

Khác: Trưởng thành, thanh mai trúc mã, hỏa táng tràng.

Tóm tắt: Nữ Đế khai quốc và phu quân nuôi từ nhỏ của nàng.

Ý nghĩa: Một thế hệ có một sứ mệnh của một thế hệ.

BÌNH LUẬN
Danh sách truyện của Ngọc Trân Xem tiếp
Đăng Truyện