Mặt trời lên cao, dát một lớp vàng rực rỡ lên khắp khu gia đình quân nhân.
Một nhóm các chị em tụ tập bên giếng nước, vừa giặt giũ, vo gạo, vừa cười đùa rôm rả, không khí thật náo nhiệt.
"Ê, bà cứ nhìn chằm chằm vào nhà Đoàn trưởng Lục làm gì thế?"
Thấy Mao Thúy Phân cứ ngoái nhìn về phía sau, Tiêu Trân không khỏi thắc mắc.
Mao Thúy Phân thì thầm: "Giờ này rồi mà vợ Đoàn trưởng Lục vẫn chưa dậy kìa. Cô ấy đúng là ngủ nướng thật, ngày nào cũng ngủ đến tận trưa."
Tiêu Trân "hừ" một tiếng, "Ai bảo số người ta sướng thế, được chồng cưng chiều. Đâu như mình, đầu tắt mặt tối từ sáng đến đêm, đúng là phận con trâu cày."
Mã Hiểu Mai bên cạnh không đồng tình: "Trẻ khỏe, tay chân lành lặn, lại còn là trí thức mà không chịu đi làm, cứ ở nhà ăn không ngồi rồi, làm hỏng cả nề nếp của khu gia đình mình..."
Lời còn chưa dứt, cô đã bị ai đó huých mạnh vào tay.
Ngoảnh đầu lại, cô thấy Lục Sảnh trong bộ quân phục đang đứng sừng sững bên giếng nước.Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 5 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Cổ Đại: Thù đã báo xong? Nhiếp Chính Vương khiêng ta về phủ sinh hài nhi!