Váy cưới trắng tinh với tà dài lướt nhẹ trên thảm đỏ. Một đôi tân nhân trong lễ phục lộng lẫy, tay trong tay bước vào lễ đường. Hội trường đang xôn xao bỗng chốc trở nên tĩnh lặng, chỉ còn nghe thấy tiếng đàn cello du dương làm nền cho khúc nhạc. Tô Vãn kéo tay A Tước, tiến về phía trước, mỉm cười nói: “Xin lỗi đã để quý vị chờ lâu. Thưa chủ trì, xin mời bắt đầu hôn lễ.”
Người chủ trì như sực tỉnh, vội vàng gật đầu, bắt đầu tiến hành hôn lễ đã bị trì hoãn bấy lâu. Nhưng trong lòng ông ta vẫn thầm thắc mắc, vị tân lang này rốt cuộc là ai?
Mọi người trong lễ đường đều ngẩn ngơ khi nhìn thấy người đàn ông tuấn mỹ kia. Họ không thể ngờ rằng Tô Vãn lại có thể thay đổi tân lang vào phút chót!
Cả gia đình Hoắc gia đều kinh ngạc tột độ!
Ngay cả Hoắc Kiều Kiều, người vẫn luôn hả hê trước tai ương của người khác, cũng kinh ngạc đến mức suýt rớt quai hàm khi chứng kiến cảnh tượng này.
Tô Vãn vậy mà dám đổi chú rể! Nhưng người này là ai? Lại còn đẹp đến lạ lùng...
Hoắc lão gia trước đó vẫn luôn cảm thấy áy náy. Dù sao cũng là lỗi của Hoắc Dịch Thường, đứa trẻ ấy lại vô tâm đến mức không xuất hiện trong hôn lễ của chính mình.
Thế nhưng bây giờ...
Ông run rẩy hỏi người bạn già bên cạnh: “Đó là ai?”
Từ khi Hoắc Dịch Thường không xuất hiện, Tô lão gia đã sớm không vui trong lòng. Chuyện hôm nay, Hoắc gia làm thật quá thiếu đạo đức!
Nghe Hoắc lão gia tử hỏi vậy, Tô lão gia vuốt râu, vẻ mặt bình tĩnh đáp: “Chắc là cháu rể của tôi đấy.”
Hoắc lão gia: “…”
Tô Vãn chẳng bận tâm đến sự kinh ngạc của mọi người. Nàng thúc giục người chủ trì nhanh chóng giản lược các nghi thức, rồi khẽ hỏi A Tước: “Anh còn chịu đựng được không?”
Nàng cảm thấy tay A Tước càng lúc càng nóng bỏng!
A Tước lặng lẽ gật đầu, mồ hôi lạnh trên trán chảy xuống, làm ướt hàng mi dài, khiến gương mặt tinh xảo của anh thoạt nhìn có vẻ yếu ớt, gợi lên sự trìu mến muốn che chở. Tô Vãn nắm chặt tay anh, ngẩng đầu nhìn thấy Lâm Nhiễm Nguyệt đang đứng cạnh Tô Duẫn, khẽ nói gì đó, chắc là đang hỏi về dược tề chuyên dụng. Sau đó, nàng không kìm được quay sang thúc giục người chủ trì: “Ông nhanh lên!”
Người chủ trì cảm thấy thật vô tội, đành phải bỏ qua vài bước, trực tiếp tiến hành bước cuối cùng!
“Tân lang, ngài có đồng ý cưới tiểu thư Tô Vãn không?”
“Tôi đồng ý.”
“Vậy tân nương, cô có đồng ý gả cho …” Lúc này, mồ hôi lạnh của người chủ trì cũng chảy ròng.
Tên tân lang là gì, ông ta không biết!
Nhưng Tô Vãn phản ứng cực nhanh, nàng vội vàng nói một câu “Tôi đồng ý”, sau đó nhón mũi chân, vòng tay ôm lấy cổ A Tước. A Tước vào khoảnh khắc này như không cần ai dạy cũng hiểu, cúi người hôn lên khóe môi nàng. Cảm giác ngọt ngào ấy dường như đã làm dịu đi sự nóng lạnh đột ngột trong cơ thể anh. Thế nhưng ngay lúc này, Tô Vãn đã lùi lại nửa bước rời đi. A Tước nhíu mày, trong lòng có chút mất mát.
Người chủ trì vội vàng lau mồ hôi trên trán, rồi nhanh chóng nói: “Nghi lễ kết thúc! Chúc mừng hai vị tân nhân! Sau đây, yến tiệc bắt đầu!”
Thời gian dần đến gần mười hai giờ, lúc này Tô Vãn không kịp giao tiếp xã giao với ai khác. Nàng vứt bỏ giày cao gót, kéo A Tước chạy một mạch từ hậu trường trốn đi. Tình trạng của A Tước không ổn, Tô Vãn không thể chờ Lâm Nhiễm Nguyệt, đành phải dùng quang não gửi tin nhắn cho mẹ, bảo bà mang dược tề chuyên dụng đến, sau đó liền đưa A Tước trở về phòng nghỉ của tân nhân.
“A Tước, anh không sao chứ?” Tô Vãn mới tỉnh lại chưa đầy hai năm, căn bản không biết cách ứng phó với Kỳ mẫn cảm của Thú Hóa nhân. Nàng vừa cầm khăn ướt lau mặt cho A Tước, vừa mở quang não hỏi AI Tiểu Bạch.
“Gặp phải Kỳ mẫn cảm của Thú Hóa nhân, phải làm sao bây giờ?”
Tiểu Bạch: “Có hai đáp án, một là tiêm dược tề chuyên dụng cho anh ấy, hai là trở thành dược tề chuyên dụng của anh ấy.”
“Có ý gì?” Tô Vãn nhíu mày, đang định hỏi kỹ hơn thì đột nhiên một cái đuôi lớn lông xù quấn quanh eo nàng, dùng sức kéo một cái, cả người nàng liền ngã vào một vòng ôm nóng bỏng!
Đề xuất Huyền Huyễn: Mang Theo Không Gian Dưỡng Thú Phu, Ác Giống Cái Trở Thành Đoàn Sủng
Ngọc Trân
Trả lời5 ngày trước
Phần tiêu đề không cần ghi lại số chương đâu bạn, sẽ bị trùng 2 lần đó kìa.
Báo con nuôi gà [Chủ nhà]
5 ngày trước
Cảm ơn nha, không để ý