Đến tận bây giờ, bọn họ vẫn chẳng thể hiểu nổi tại sao công việc vốn đang yên ổn lại tan thành mây khói. Hồng Ngạn Văn đã cuốn gói rời đi, còn bọn họ thì bị một đám đồng môn hung thần ác sát đánh cho một trận tơi bời. Lẽ tất nhiên, kẻ ra tay tàn độc nhất chính là Phương Tri Ý kia.
Đám người này đa phần đều là hạng có vết nhơ, tiền án đầy mình, nên Phương Tri Ý chẳng mảy may lo lắng chuyện bọn chúng sẽ đi báo quan.
“Con không hiểu, tại sao không đóng cửa học đường này lại? Cái chốn này thì có gì tốt đẹp chứ!” Phương Thừa Hàn nhìn thấy phụ thân vừa kết thúc một ngày bận rộn trở về phòng, liền cất tiếng hỏi.
Phương Tri Ý chỉ tay vào mặt hắn: “Ngươi cần ta dạy lại lễ nghi phép tắc sao?”
Phương Thừa Hàn nuốt nước bọt, lí nhí: “Cha, ý con là tại sao cha lại muốn tiếp quản nơi này, đám đồng môn kia thật sự rất đáng thương!”
Phương Tri Ý hừ lạnh một tiếng: “Ta không mở, lẽ nào kẻ khác sẽ không mở sao? Ngươi tưởng chốn này tồn tại chỉ vì một gã Hồng Ngạn Văn t...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở khóa trước. Còn 8 giờ 0 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Trọng Sinh: Trọng Sinh Năm 90: Vả Mặt Ngược Tra Thiên Kim Thật Trở Về Làm Giàu