Nàng cất tiếng hỏi lớn Thẩm Uyển Uyển.
Thẩm Uyển Uyển nhìn nàng, cười khẩy mà rằng: “Ngươi hỏi người ta làm chi? Ngươi quen biết ư? Người đó chính là kiêu tử của thế hệ chúng ta, còn ngươi là thứ gì?”
Nàng xoay người toan bước đi, lại nói với kẻ bên cạnh: “Đáng tiếc thay, Lăng Phong sắp cùng Thải Hà Tiên Tử kết duyên. Bằng không ta cũng muốn thử một phen, một đời một kiếp một đôi nhân, gả cho chàng ắt hẳn sẽ vô cùng hạnh phúc.”
Thẩm Tiếu Tiếu như bị sét đánh ngang tai.
Trăm ngày roi vọt kết thúc, nàng bị đưa về căn nhà nhỏ hẻo lánh của mình. Sư huynh đồng môn đến tuyên đọc phán quyết dành cho nàng: phế bỏ tu vi, trục xuất khỏi môn phái.
Thẩm Tiếu Tiếu thần sắc đờ đẫn.
Nội tâm nàng tràn ngập tuyệt vọng cùng thống khổ, nhìn lại cuộc đời mình, hầu như đều là trò cười.
Minh nhật nàng sắp bị trục xuất khỏi tông môn, Thẩm Tiếu Tiếu quỷ sứ thần xui lại nghĩ đến cấm vật mà đệ tử Chấp Pháp Đường từng nhắc đến. Nàng thừa đêm tối mò đến nơi đó, có lẽ...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 4 giờ 49 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Cổ Đại: Nhiếp Chính Vương và Đặc Công Vương Phi Khôi Hài của Người