Phòng y tế.
Kiều Cửu lờ đi mấy cô y tá và lũ trẻ, cứ như một hướng dẫn viên du lịch mini, giới thiệu cho hai người phía sau: "Ở đây có rất nhiều đứa trẻ bị bệnh, căn phòng trong cùng có hai món đồ chơi, chắc vẫn còn nằm nguyên trong đó."
"Vẫn còn nằm trong đó à?"
"Đúng vậy, chắc tại làm chuyện xấu nhiều quá nên chẳng ai thèm thu dọn xác cho chúng."
"Thật vậy sao?"
Kiều Cửu còn định nói gì đó.
Đào Đào và Kính Quỷ bỗng nhiên biến sắc.
Run rẩy chỉ vào sau lưng cô: "Cậu, phía sau cậu..."
Kiều Cửu: "Sau lưng tôi á? Sau lưng tôi có gì đâu, chắc gì có ma... Trời đất ơi!"
Thật sự có ma...
Người đàn ông với đôi mày mắt lạnh lùng, đường nét khuôn mặt sắc sảo, đôi mắt sâu thẳm hơi cụp xuống, che giấu cảm xúc bên trong, toát ra khí chất khiến người khác không dám lại gần.
Thấy người đàn ông mặc áo blouse trắng đứng sau lưng, Kiều Cửu vô thức lùi lại vài bước.
Bác Từ Uyên không ngờ cô lại phản ứng như vậy. Ban đầu anh nghĩ...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 20 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Cổ Đại: Di Châu Nghịch Độ