**Chương 640: Ánh mắt khinh bỉ**
Nhạc Nhất Minh ngồi xổm xuống, vừa nhặt quýt vừa nói: “Không làm sui gia được thì Nghiên Nghiên chỉ có thể làm con gái nuôi của tôi thôi. Ai bảo tôi không có con gái chứ? Chúng ta là anh em tốt, từng ‘mặc chung một quần’, đương nhiên con gái cậu cũng là con gái tôi.”
Hàn Tĩnh Sâm liếc xéo Nhạc Nhất Minh một cái: “Cậu đúng là mơ mộng hão huyền. Mau về nhà ngủ đi, trong mơ cái gì cũng có.”
Nhạc Nhất Minh càng được đà, anh ta thật sự rất thích cô bé Tâm Nghiên: “Có thêm bố mẹ nuôi yêu thương, lại có thêm ba người anh nuôi che chở, chẳng phải tốt sao?”
Hàn Tĩnh Sâm xách túi lên: “Đừng có mà nhăm nhe con gái tôi. Mau đi đi.”
Vừa nói, anh vừa nhét mấy quả quýt vào tay Nhạc Nhất Minh rồi định đẩy anh ta ra ngoài.
Nhưng Nhạc Nhất Minh tinh mắt phát hiện trong túi còn có hai gói giấy, anh ta tinh ranh ghé mũi ngửi ngửi: “Không đúng, cậu đúng là không đủ nghĩa khí mà.”
Anh ta nhét quýt vào túi, rồi thò tay lấy một gói giấy từ trong túi ra: “Trà này còn chưa pha mà đã ngửi thấy mùi thơm rồi. Cậu không thể keo kiệt được đâu, ai thấy cũng có phần.”
Hàn Tĩnh Sâm đương nhiên biết người này yêu trà như mạng: “Cậu đúng là có cái mũi chó mà.”
Nhạc Nhất Minh vẻ mặt đắc ý: “Mấy thứ khác tôi chưa chắc đã ngửi ra, nhưng riêng mùi trà này thì tôi đặc biệt yêu thích.”
Hàn Tĩnh Sâm thấy cái kiểu không chia một nửa thì không chịu đi của anh ta, thì còn biết nói gì nữa. Anh còn phải đi tìm con gái nữa chứ.
Nhạc Nhất Minh có được trà, lúc này mới hớn hở rời đi, nhưng trước khi đi vẫn không quên dặn dò: “Chuyện tôi nói, cậu cứ nhắc với con gái chúng ta một tiếng. Nếu con bé đồng ý, lát nữa tôi sẽ dẫn chị dâu cậu và ba thằng nhóc thối kia đến nhà bàn bạc chuyện này.”
Nói rồi, anh ta ôm nửa phần trà vừa kiếm được, chuồn đi mất tăm, khỏi phải nói là hài lòng đến mức nào.
Hàn Tĩnh Sâm nhanh chóng xử lý xong công việc, cất gọn số trà và quýt còn lại, mặc quần áo chỉnh tề, đặc biệt quàng chiếc khăn quàng cổ do con gái đan, rồi mới rời khỏi văn phòng.
Thấy con gái không có trên lầu, anh liền xuống dưới tìm.
Lúc này, Tâm Nghiên đang đứng xem một màn kịch lớn.
Đám đông hiếu kỳ trong tuyết vây thành một vòng tròn, chỉ nghe người phụ nữ đang khóc lóc chất vấn người đàn ông đối diện: “Chí Quốc, anh định bỏ rơi mấy mẹ con em sao?”
Người đàn ông tên Chí Quốc đối diện, sắc mặt vô cùng khó coi: “Em về trước đi, có chuyện gì đợi anh tan làm rồi chúng ta nói.”
Giờ anh ta chỉ muốn dỗ người phụ nữ này rời đi trước. Nếu cô ta còn tiếp tục làm loạn, công việc khó khăn lắm mới có được này e là sẽ mất. Thấy người tụ tập ngày càng đông, giữa mùa đông lạnh giá mà anh ta sợ đến toát mồ hôi hột.
Khi Tâm Nghiên đến, ở đây đã ồn ào rồi. Hỏi một bà thím bên cạnh mới biết, người đàn ông này là thanh niên trí thức về thành phố. Nghe nói để được về thành, anh ta đã tốn không ít tiền, mà số tiền đó đều do nhà vợ ở quê chi trả.
Sau khi người đàn ông này về thành, ngoài việc ban đầu có viết thư về xin tiền vài lần thì sau đó bặt vô âm tín.
Thế là, vợ con mãi không đợi được tin tức, mấy mẹ con họ liền cùng người nhà tìm đến đây.
Nhưng họ khó khăn lắm mới tìm được đến nơi thì những người khác trong nhà chồng lại hoàn toàn không nhận họ. Đừng nói là con dâu, ngay cả đôi cháu nội, cháu ngoại kia cũng không nhận.
May mắn là họ gặp được người đồng hương, nhờ sự giúp đỡ của người đó mà đã hỏi thăm được đơn vị công tác của người đàn ông này. Thế là, người phụ nữ liền dẫn các con đến tìm.
Tâm Nghiên nhìn người đàn ông đang đứng đó, trán lấm tấm mồ hôi lạnh, ánh mắt tràn đầy khinh bỉ.
Đúng lúc này, Hàn Tĩnh Sâm cũng đến bên cạnh cô: “Nghiên Nghiên.”
Tâm Nghiên nghe tiếng gọi, khẽ nói: “Bố, bố xong việc rồi ạ?”
Hàn Tĩnh Sâm gật đầu: “Ừ.”
Tâm Nghiên ngẩng đầu, khẽ nói: “Bố, cục mình tuyển người không xem xét nhân phẩm sao? Loại người phẩm hạnh xấu xa như thế này cũng có thể tuyển vào à?”
Đề xuất Ngọt Sủng: Giả Thiên Kim Cũng Muốn Được Bảy Anh Em Đoàn Sủng
Truyện khá hay, tuy nhiên nhà dịch dịch hơi bị ẩu, xưng hô giữa các nhân vật loạn cả lên, tên của các nhân vật cũng nhầm lên nhầm xuống, làm cho lúc đọc bị mất hứng dễ sợ.
Truyện thuộc top bên Trung. Để mình làm lại bản dịch thử.
Chương này đăng nhầm truyện rồi Ad ơi!