Chương 147: Đái Lăng lên vị trí
Khang Hy đối với hành động cứu cha không chút do dự đứng chắn trước mặt mình của Thái tử lần này vô cùng cảm động. Nói thật, lần này Thái tử đúng là gặp phải tai họa bất ngờ, bởi nhóm người kia ngay từ đầu đã có ý định ám sát bản thân ông, vị Hoàng đế này.
Cái gọi là Thánh nữ và chủ xướng của Bạch Liên giáo vốn dĩ đã nằm trong tay ông, chỉ là điều khiến ông không ngờ là giữa đường lại xen vào mưu đồ hãm hại Thái tử. Cần biết rằng, nguyên do Khang Hy đến căn phòng phía tây hẻo lánh kia là vì có người tố cáo Thái tử dâm loạn hậu cung.
Ngẫm kỹ mới thấy lý do này hoàn toàn không thể đứng vững. Chẳng nói Thái tử phi vừa mới sinh con, mà đây lại là tiệc cưới của Tiểu Thất, chỉ cần nói Thái tử cả đời chỉ có duy nhất Thái tử phi là phụ nữ bên cạnh thì làm sao có thể dính tội dâm loạn hậu cung được?
May mà những kẻ kia chỉ nghĩ ra mưu kế hãm hại kiểu đó, không dùng thủ đoạn quyết liệt hơn, không thì sợ rằng khi ông vừa đến nơi, có khi chỉ còn xác Thái tử mà thôi.
Hoàng thượng đã ra lệnh, chuyện này xem như đã định, chỉ đợi Thái tử tỉnh lại là có thể trở về Din Quang cung.
Khang Hy vẫn hết sức tôn trọng Bố Nhĩ Hòa, cũng như ông luôn yêu thích chính thất của Thái tử vậy. Khi biết Thái tử bị thương, Thái tử phi chưa đầy tháng đã vội vàng đến thăm, còn định đưa về chăm sóc tận tình, khiến Khang Hy rất yên tâm. Tuy vậy, lúc này ông vẫn hơi cau mày:
- Thái y, hãy xem xét kỹ cho Thái tử phi, nàng ấy chưa hết tháng đấy.
Nghe vậy, đứng chờ bên cạnh là Thái y và Hạ Châm mới nhớ ra, tính theo thời gian thì Thái tử phi quả nhiên chưa hết tháng, còn mấy ngày nữa cơ. Kỳ Nhi đã đứng phía sau Bố Nhĩ Hòa chờ sẵn, chủ nhân của nàng suốt gần một tháng không ra ngoài, hôm nay đi xa đến thế, nàng đã lo lắng vô cùng. Lúc về Din Quang cung sẽ gọi Trương Thái y đến khám, giờ Hoàng thượng đã ra lệnh cho Thái y xem xét, nàng lập tức gật đầu tán thành.
Thái y bảo Bố Nhĩ Hòa ngồi xuống, tuy ông không chuyên về sản khoa, nhưng y thuật đông y vốn thông suốt nhiều mặt, kiểm tra xem Thái tử phi có trục trặc gì nhỏ hay không cũng được.
Một lúc sau, Thái y thu tay. Lúc này bên cạnh, Ấn Năng cũng đã mở mắt chờ đợi. Thấy vậy, hắn hỏi:
- Thái tử phi thế nào? Có vấn đề gì không?
Nghe tiếng, mọi người nhìn về giường, mới phát hiện Thái tử đã tỉnh lại khi mọi người không để ý, giọng còn hơi khàn. Hạ Châm liền đi lấy nước, vừa thấy Bố Nhĩ Hòa đã đến giường, vội vàng đưa cho, dỗ uống nước cho Ấn Năng được nâng lên.
Thái tử uống nước do Bố Nhĩ Hòa đưa mấy lần rồi ngừng, tiếp tục hỏi trước đó:
- Thái y, vừa rồi bắt mạch, tình trạng sức khỏe của Thái tử phi ra sao? Có tổn thương gì không?
Lại một lần nữa câu hỏi được dồn lên người Thái y già đang ngồi đối diện vươn tay chuẩn bị bắt mạch cho Thái tử phi. Bà lão đáp:
- Không có gì lớn cả, chỉ có chút khí huyết hư nhược, nhưng đây là chứng phổ biến sau sinh đẻ. Vấn đề này cần thời gian dài dưỡng bổ, ngắn ngày khó thấy hiệu quả lớn. Chốc lát ta sẽ mở một danh mục bài thuốc, để người hầu hằng ngày sắc uống, dần dần dưỡng, khoảng hai tháng sau sẽ ổn thôi.
- Tất nhiên, bài thuốc này Thái tử cũng có thể dùng cùng, vì lần này ngài cũng mất máu khá nhiều, vừa dịp bổ sung thêm.
Khi biết Thái tử phi không gặp vấn đề lớn, những người xung quanh đều thở phào. Giờ đây sức khỏe Thái tử đã bị tổn thương là điều không thể chối cãi, nếu Thái tử phi cũng có vấn đề thì Hoàng thượng sẽ càng thêm tự trách.
Thái y nhanh chóng kiểm tra xong, đổi thuốc cho vết thương, nhìn thấy vết thương sâu và thịt da bị lộn ra, Bố Nhĩ Hòa đau lòng đến rưng rưng nước mắt. Ấn Năng nắm tay Bố Nhĩ Hòa nói:
- Không sao rồi, không sao rồi. Thái y cũng nói, chỉ cần dưỡng sức tốt, mấy tháng sau chỉ còn lại một vết sẹo thôi. Vết thương sâu đến thế này chắc chẳng có thuốc xóa sẹo nào hiệu quả nữa, lúc đó hi vọng Thái tử phi đừng chê ta.
Cả phòng nhiều người, Thái tử đột nhiên nói câu đó làm Bố Nhĩ Hòa vốn còn đau lòng bỗng thành ngượng ngập. Hắn nhân lúc mọi người không để ý liền trợn mắt nghiêm mặt với Ấn Năng, khiến vốn chỉ mỉm cười của Ấn Năng chuyển thành cười vui vẻ.
Niềm vui cực độ sinh bi ai, vết thương Thái tử ở bụng, nụ cười đó khiến hắn rít một hơi lạnh vì đau, Bố Nhĩ Hòa vội chạy lên đỡ hắn, không để hắn cử động lung tung. Khang Hy lúc này cũng giật mình:
- Bảo Thành à, ngươi biết tuân thủ dưỡng thương chứ? Thế này ta thật không yên tâm. Hay ngươi theo ta về Càn Thanh cung?
Đây không phải chuyện đùa, nghe lời Khang Hy, Ấn Năng cảnh giác ngay lập tức, biết đó là thử thách, vội từ chối:
- Nhi thần có lỗi khiến Hoàng thượng lo lắng, nhi thần giờ đã hồi phục, sẽ theo Thái tử phi về Din Quang cung dưỡng bệnh thật tốt. Hoàng thượng hôm nay cũng bị kinh sợ, nên cũng sớm nghỉ ngơi đi.
Thấy Ấn Năng nói chuyện không gượng ép, Khang Hy mới gật đầu rồi rời đi. Ông còn nhiều việc phải làm. Cái gọi là Thánh nữ hiện đang bị giam trong lao ngục chờ xử. Nếu không phải vì hành động của Ấn Năng đã làm cha già của hắn xúc động, thì ông cũng không có lý do đến đây.
Dặn dò Hạ Châm chăm sóc Thái tử thật kỹ, đồng thời trích hai phần trăm tiền thưởng cho Din Quang cung để Thái tử dưỡng bệnh, rồi Khang Hy dẫn theo thái giám mới nhậm chức Đái Lăng rời khỏi tam sở phía nam, quay về Càn Thanh cung.
Trên đường đi, Khang Hy cũng nhớ đến Lương Cửu Công từng che đỡ mình:
- Lương Cửu Công bên đó thế nào? Thái y nói ra sao?
Đái Lăng vốn là đối thủ lâu năm của Lương Cửu Công, ở Càn Thanh cung một người đứng đầu, một làm thứ hai. Bình thường Lương Cửu Công quản lý nghiêm, không cho Đái Lăng có cơ hội nổi bật, nhưng lần này Lương Cửu Công bị trọng thương, mới đến lượt Đái Lăng.
Lúc này vì chưa rành tính tình Khang Hy, nghe câu hỏi người này chỉ biết thành thật trả lời:
- Nghe Thái y nói, lưỡi dao đã rút ra, may không trúng tim, thật may mắn. Nhưng muốn hồi phục phải mất ít nhất nửa năm, về sau còn có di chứng, dễ mệt mỏi.
Khang Hy không ngờ Lương Cửu Công thương tổn nghiêm trọng vậy, nghe xong dặn:
- Vậy phải để Thái y chữa trị nghiêm túc. Ta sẽ lấy hai củ nhân sâm từ kho riêng, tiện thể hỏi xem quán châu có bằng lòng chăm sóc sư phụ không. Khi Lương Cửu Công khỏe lại sẽ trở về hầu hạ.
Đái Lăng không ngờ Hoàng thượng trân trọng Lương Cửu Công như vậy, nhưng nghĩ đến ý tứ trong lời dặn, ánh mắt lóe lên ý tưởng, nhanh chóng cung kính đáp ứng, thấy Khang Hy ra hiệu rồi vào Càn Thanh cung, liền không ngừng nghỉ chạy đến phòng thái giám.
Đề xuất Hiện Đại: Một Lần Biệt Ly, Vô Vọng Trở Về