Đoàn người rơi xuống chừng vài chục nhịp thở, chân mới chạm đến mặt đất. Mùi ẩm ướt xộc vào khoang mũi, cảm giác dính nhớp ẩm ướt truyền lên từ bàn chân, ánh sáng xung quanh cũng mờ mịt vì đi sâu vào lòng đất, chỉ có thể lờ mờ thấy vài bóng trắng. Cách đó vài chục mét, chỉ có một vệt sáng xanh lờ mờ, hẳn là nơi kết giới tọa lạc.
Phù Vũ ngẩng đầu, nhìn lên vệt sáng mảnh mai tít trên cao, bỗng nhận ra đó là nơi họ đã xuống, liền cảm thán một tiếng: "Oa, trời cao quá!"
Thanh Lệnh Ngô cảm thấy toàn thân không thoải mái, nàng vươn tay chạm vào vách đá lạnh lẽo, nói: "Khe nứt này càng lúc càng hẹp, vào sâu...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 41 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Cổ Đại: Ánh Trăng Sáng Bỏ Trốn Của Quyền Thần