Phù Vũ vừa nhắc nhở, Chiêu Yểu cũng tỉnh táo hơn đôi chút. Nàng lấy tấm vải đỏ trong tay che lên vết sẹo trần trụi của thiếu niên, lùi lại một bước. Đầu óc bị vẻ đẹp của thiếu niên làm cho mê muội cũng bỗng nhiên trở nên tỉnh táo. Nàng quay đầu đi, hỏi: “Ngươi biết nói không?”
Thiếu niên cúi thấp mắt. Nếu không tận mắt chứng kiến, Chiêu Yểu cũng không ngờ từ “sở sở khả liên” (mong manh đáng thương) lại có thể dùng để miêu tả một nam tử. Nàng trấn định tâm thần, tiếp tục hỏi: “Biết chữ không?”
Thiếu niên lại lặng lẽ ngước mắt lên, ôm tấm vải đỏ. Vệt hồng nơi khóe mắt khiến đôi mắt hắn càng thêm long lanh.
Ông chủ thấy thiếu niên mãi không đáp lời, vội...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 25 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Cổ Đại: Không Gian Ác Thư Biết Chữa Lành, Năm Thú Phu Dùng Mạng Sủng Ái