Thành Du Châu, ngày hoa đào nở rộ, sắc hồng nhuộm cả trời chiều, đẹp đến nao lòng. Ta đứng đây, nhìn cánh hoa rơi lả tả, lòng lạnh tựa băng sương. Ta đã từng tin rằng, tình yêu của ta là vô giá, là bến đỗ duy nhất Người tìm về sau những bão giông giang hồ. Nhưng giờ đây, ta hiểu rõ, trong bàn cờ quyền thế Người đang bày ra, ta chỉ là một quân cờ nhỏ, dễ dàng bị phế bỏ. Danh vọng, địa vị, đó mới là ánh trăng Người mãi mãi theo đuổi, còn ta, chỉ là một đóa hoa sớm nở tối tàn trong mắt Người mà thôi.
Tình yêu ta trao đi, hóa ra chỉ là gánh nặng, là sự cản trở trên con đường Người mưu cầu bá nghiệp. Người đã chọn giang sơn, đã chọn ngai vàng lạnh lẽo, v&agrav...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở khóa trước. Còn 5 giờ 15 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Huyền Huyễn: Tiểu Sư Muội Phản Nghịch Không Muốn Đội Nồi Thay Nữ Chủ Nữa