"Cha, con hy vọng người có thể nghiêm túc một chút." Trần Cung lặng lẽ nói.
"Ta nói thực sự nghiêm túc, Trần Cung con đã lớn rồi, mặc dù con luôn có những nguyên tắc, những lý lẽ riêng. Nhưng không thể không nói, điểm xuất phát trong mọi việc con làm luôn là bản thân con, con chưa bao giờ chịu suy nghĩ thêm cho cha. Con có chút quá ích kỷ, con trai ạ." Trần Cung cúi đầu không nói lời nào.
"Con xem, con luôn như vậy, con cảm thấy mình đúng, con cảm thấy hy sinh tình bạn cũ của cha còn tốt hơn hy sinh tình nghĩa thanh mai trúc mã và sự tin tưởng của con với Thái tử phi, cho nên con có thể bỏ ngoài tai những gì cha nói. Con từ nhỏ đã cố chấp và ích kỷ như vậy rồi." Trần Cung nghe những lời này, đến đầu cũng không dám ngẩng lên.
"Cha, con không có ý đó."
"Nhưng lúc đó con đã làm như vậy mà." Trần Đại Chí lặng lẽ nhìn con trai, thằng nhóc này lẽ nào cho rằng mình phủ nhận là có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra? Trần Cung cảm thấy lòng mình quá mệt mỏi, cha h...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 17 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Hiện Đại: Tiểu Tổ Tông Của Lục Gia Vừa Quyến Rũ Vừa Ngầu