Sách hay nên đọc: 《Mạt Thế: Tôi Là Pháo Hôi, Hư Một Chút Thì Sao Chứ?》 Xin vui lòng ghi rõ nguồn: 28看书网 (www.huongkhilau.com)
Cú lắc đầu của Hạ Chước khiến Văn Thanh trở tay không kịp, một nhúm tóc đứt lìa từ chân. Không khí bỗng chốc tĩnh lặng đến lạ.
Hạ Chước cứng đờ đưa tay sờ lên đỉnh đầu, chạm phải một mảng phẳng lì đến khó chịu. Trong gương, mái tóc đỏ đen ombre đặc trưng của anh giờ trông như một cánh đồng lúa mì bị chó gặm nham nhở. "..." "Phụt." Cố Vãn là người đầu tiên không nhịn được cười. Ngay sau đó, tất cả mọi người đều phá lên cười ầm ĩ. "Chị Văn Thanh..." Hạ Chước muốn khóc mà không ra nước mắt.
Văn Thanh khẽ ho một tiếng, cố nén cười: "Hay là... cạo trọc luôn đi? Dù sao trời cũng nóng." Con vẹt Macaw đã cười đến mức lăn lộn trên nóc xe: "Đồ hói! Đồ hói!"
Cuối cùng, Hạ Chước với mái tóc cắt cua dựng đứng, chán nản ngồi xổm bên chiếc xe địa hình. Nắng chiếu thẳng vào da đầu trắng bệch của anh. Cố Kỳ đứng từ xa, ngậm nửa điếu thuốc, cười...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 2 giờ 43 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Huyền Huyễn: Xuyên Thành Thế Thân Rồi Phi Thăng