Chương 1508: Sát chiêu của Quỷ Đạo
Những vết nứt điên cuồng lan dọc theo lưỡi dao phẫu thuật, trong khoảnh khắc đã nối liền với những vết nứt khác trên thân quỷ hồn. Sở Văn Bân trợn trừng mắt kinh ngạc, tuyệt vọng gầm lên:
“Ngươi…”
“Hơn nữa, có một điều ngươi đã nói sai.” Sở Mục Vân nhìn xuống Sở Văn Bân sắp hồn phi phách tán, chậm rãi cất lời,
“Ta và ngươi… căn bản không phải cùng một loại người.”
Ầm ——!!
Khi những vết nứt hoàn toàn bao phủ thân thể Sở Văn Bân, hắn lập tức hóa thành từng mảnh hồn phách vỡ tan, những đốm sáng li ti tản mát quanh Sở Mục Vân. Con tâm ma đã chi phối hắn bao năm qua, cuối cùng cũng hoàn toàn biến mất trong ngày hôm nay…
Và sau khi Sở Văn Bân chết, căn nhà được chiếu rọi từ ký ức của hắn cũng nhanh chóng mờ đi.
“Khụ khụ khụ khụ…”
Từng sợi máu tươi rỉ ra từ khóe miệng Sở Mục Vân, hắn yếu ớt ho vài tiếng, ánh mắt cuối cùng nhìn căn nhà sắp biến mất hoàn toàn, rồi quay người bước ra đường.
Một bóng người toàn thân quấn băng, tóc trắng bay phấp phới, đã dắt theo một quỷ hồn lơ lửng, chờ đợi ở đó từ lâu.
Sở Mục Vân nhìn Khương Tiểu Hoa, ánh mắt vô cùng phức tạp: “…Cảm ơn.”
Khương Tiểu Hoa khẽ mỉm cười:
“Không có gì!”
“Nhưng có một điều, ta không hiểu lắm.” Sở Mục Vân suy nghĩ một lát, “Khi ở Vô Cực Giới Vực, ngươi cũng là mục tiêu thí nghiệm của Sở Văn Bân, đúng không?”
“Đúng.”
“Năm đó ta có thể sống sót, là nhờ Hồng Tâm 8 giúp đỡ, cộng thêm may mắn bước lên con đường Huyết Đồ…” Sở Mục Vân ngừng lại,
“Còn ngươi…”
“Ngươi đã sống sót bằng cách nào?”
Khương Tiểu Hoa vô tội chớp chớp mắt.
“…Không tiện nói?” Sở Mục Vân hỏi.
“Ừm.”
“Tại sao?”
Trong mắt Khương Tiểu Hoa lóe lên một tia hồi ức,
“Bởi vì… đây là bí mật giữa ta và một người nào đó.”
Minh Hà.
“Sư phụ!”
“Sư phụ ——!!”
Một bóng người mặc Đường trang xuyên qua giữa những quỷ hồn đang cuộn trào. Tôn Bất Miên vừa giữ vững bản ngã, vừa gào thét khản cả giọng trong Minh Hà.
Trong Minh Hà, nếu không có thủ đoạn đặc biệt, xác suất tìm thấy một quỷ hồn nào đó chẳng khác nào mò kim đáy bể…
Nhưng Tôn Bất Miên thì khác.
Hắn đã đến Quỷ Đạo Cổ Tàng nhiều lần như vậy, căn bản không cần tự mình đi tìm sư phụ. Mỗi lần hắn vừa bước vào Minh Hà, sư phụ tự khắc sẽ tìm đến…
“Sư phụ!”
“Sư phụ thần cơ diệu toán của con!”
“Sư phụ phong lưu phóng khoáng, liệu sự như thần của con~~~”
“Đồ nhi ngoan của người lại đến thăm người rồi!”
“Người đâu?!!”
Tôn Bất Miên bơi rất lâu trong Minh Hà, gọi đến nỗi cổ họng gần như khản đặc, nhưng giữa vô vàn quỷ hồn, vẫn không thấy bóng dáng quen thuộc kia.
Tôn Bất Miên khẽ nhíu mày, theo bản năng bắt đầu suy tính, nhưng khi cát hung nhị khí diễn biến, hắn lại không cảm nhận được sư phụ có bất kỳ nguy hiểm nào…
Thấy mình sắp vượt qua Minh Hà, đến bờ bên kia, Tôn Bất Miên không khỏi lẩm bẩm:
“Lão già này… bỏ mặc đồ đệ, tự mình chạy đi đâu rồi?”
Bên kia.
Bóng người khoác áo choàng hí kịch nền đỏ hoa văn đen, từng bước đi vào dòng Minh Hà cuồn cuộn.
“Ký ức còn sót lại trong quỷ hồn sao…” Trần Linh nhắm mắt cảm nhận sự thay đổi sau khi bước vào Minh Hà, lẩm bẩm, “Thảo nào nói người sống dễ lạc lối trên Minh Hà, nếu không có điểm tựa, người thường rất dễ đánh mất bản thân.”
“Nhưng…”
“Đối với ta gần như không có uy hiếp gì.”
Một mặt nạ độc đáo hiện lên trên mặt Trần Linh, dưới sự gia trì của Họa Chu Nhan, khí chất của Trần Linh hoàn toàn thay đổi. Mặc cho vô số quỷ hồn xô đẩy qua thân thể hắn, thần sắc hắn không hề có chút dị thường.
Trần Linh là ai, vô số nhân cách của Triệu Tai từng hành hạ hắn sống không bằng chết, hắn đã trải qua không biết bao nhiêu lần mê mang, bao nhiêu lần đánh mất bản thân, rồi lại bao nhiêu lần tìm lại chính mình… Cú sốc ý thức cấp độ này, căn bản không thể lay chuyển Trần Linh dù chỉ một ly.
Không ai kiên định hơn Trần Linh hiện tại.
Thân hình Trần Linh xuyên qua Minh Hà, năm phút, mười phút, mười lăm phút… Thời gian dài đằng đẵng trôi qua từng chút một, Trần Linh vẫn không thấy bờ bên kia của Minh Hà.
Dòng sông nơi hắn đang ở, dường như rộng hơn hắn tưởng rất nhiều.
Là vận khí không tốt sao?
Hay là…
Quỷ Đạo đang nhắm vào hắn?
Trần Linh đã tự tay giết Không Vong, hiện tại hẳn là mục tiêu hàng đầu của Quỷ Đạo. Nếu nó muốn tìm cơ hội ra tay với hắn, thì Minh Hà quả thực là địa điểm tốt nhất.
Ong ——!!
Giây tiếp theo, dòng quỷ hồn quanh Trần Linh chảy càng lúc càng xiết!
Dòng sông vốn chỉ cuồn cuộn chảy về phía trước, đột nhiên như phát điên mà cuộn trào, từng đợt sóng cao hàng chục mét va chạm vào nhau, vô số tiếng quỷ hồn ai oán chui vào não Trần Linh.
Ánh mắt Trần Linh khẽ ngưng lại.
“Quả nhiên đã đến.”
“Ta muốn xem thử… cái gọi là Quỷ Đạo, rốt cuộc có thủ đoạn gì?”
Trần Linh không hề có ý định né tránh, hắn như một mũi tên rời cung, thẳng tắp lao vào làn sóng quỷ hồn ngập trời kia!
Ầm ——!!
Thân hình hắn bị nhấn chìm trong đó.
“Là ngươi.”
“Là ngươi!!”
“Là ngươi đã giết ta!!!”
“Ngươi tại sao giết ta! Ngươi dựa vào đâu mà giết ta!?”
“Ngươi đã giết chúng ta, chúng ta cũng sẽ cho ngươi nếm thử, mùi vị của cái chết!”
Vô số âm thanh vang vọng bên tai Trần Linh, khi hắn mở mắt ra lần nữa, từng khuôn mặt dữ tợn lơ lửng trong hư vô, đang giận dữ nhìn Trần Linh.
Trần Linh khẽ nhíu mày, hắn không hiểu tình hình hiện tại là gì, thân thể hắn không kiểm soát được mà lùi lại phía sau, giây tiếp theo như vấp phải thứ gì đó, trực tiếp từ trên cao của một kiến trúc nào đó ngã nhào xuống!
Cảm giác mất trọng lực mãnh liệt bao trùm Trần Linh, hắn nghi hoặc quay đầu nhìn lại, đập vào mắt là một thành phố quen thuộc…
Nam Hải Giới Vực?
Bốn chữ này vừa hiện lên trong đầu Trần Linh, thân hình hắn đột ngột đập mạnh xuống đất, cả người trực tiếp vỡ tan thành những đóa máu bắn tung tóe!
Trước mắt Trần Linh lập tức bị bóng tối bao phủ.
Hắn đã chết.
Khi hắn mở mắt ra lần nữa, lại không hiểu sao đứng trên một con phố cách nơi vừa ngã xuống không xa, hắn xách một chiếc túi xách nữ, đi giày cao gót băng qua đường, đột nhiên thân thể lại không kiểm soát được mà chạy nhanh hai bước về phía trước…
Sau đó, một chiếc xe tải lao tới đâm thẳng vào người cô, cả người lại vỡ tan thành một đám sương máu.
Hắn lại chết…
Khoảnh khắc này, Trần Linh dường như đã nhận ra điều gì đó.
“Những người này… đều là những người đã bị ta giết ở Nam Hải Giới Vực?”
Khi Trần Linh chém sát ở Quỷ Trào Thâm Uyên, từng bị Hắc Lăng khống chế thân thể một thời gian. Lúc đó, hắn đã lợi dụng Tứ Tự Phong Bạo, từ xa ảnh hưởng đến những người dân từng mắng chửi hắn ở Nam Hải Giới Vực, và thông qua việc ảnh hưởng đến suy nghĩ của họ, hắn đã giết chết hàng ngàn người trong một hơi!
Giờ đây, cái chết của hàng ngàn người thường này, dưới sự thúc đẩy của Quỷ Đạo, đã đan xen trong Minh Hà thành một dòng chảy “nhân quả” nhắm vào Trần Linh, cuốn hắn hoàn toàn vào trong đó.
Nó muốn hắn trải qua hàng ngàn lần cái chết, cuối cùng lạc lối trong Minh Hà sao?
Đề xuất Cổ Đại: Bắt Gian Đêm Động Phòng, Ta Quay Xe Gả Cho Thế Tử Tàn Bạo!
mon non
Trả lời5 giờ trước
chap ở 1500 tầm 1600 thì thấy có mấy chục chap bị lặp lại á sau chap 1614 và 1616 lẽ ra còn có mộ đoạn nữa mà bị cắt mất tiêu
mon non
Trả lời1 ngày trước
sao chap lặp lại rồi lẫn lộn với thiếu chap ko vậy
Ngọc Trân [Chủ nhà]
22 giờ trước
bị chap nào thì để mình fix. Nguồn raw như nào thì mình dịch vậy. Nếu lỗi là do nguồn raw nó lỗi, thì mình sẽ tìm nguồn khác để sửa lại.
Hoàng Mỹ Trân Lê
Trả lời1 ngày trước
chương 1565 viết Dương Tiêu thành Ngô Đồng Nguyên rồi kìa
Ngọc Trân [Chủ nhà]
22 giờ trước
ok đã fix
A linh là ta phu nhân
Trả lời3 ngày trước
Cày lại hehe 😚😚😚