Khi tôi tỉnh lại lần nữa, đập vào mắt là trần nhà trắng toát của bệnh viện. Tôi đưa mắt nhìn quanh, đây là một phòng bệnh đơn cao cấp, yên tĩnh đến mức nghe rõ cả tiếng nước chảy.
Lục Gia Minh đang quay lưng về phía tôi, cặm cụi bên bồn rửa để vò sạch những vết máu khô khốc trên bộ quần áo của tôi. Tôi không khỏi cảm thấy nực cười. Với gia thế nhà họ Lục, một bộ đồ đã vấy bẩn thì vứt đi là xong, hà tất gì phải nhọc công như thế. Trước đây, tôi nằm mơ cũng không dám tin vị đại thiếu gia cao ngạo ấy lại có lúc hạ mình đi giặt đồ cho tôi. Anh ta làm vậy, chẳng qua cũng chỉ là diễn kịch cho tôi xem, mong cầu một sự tha thứ nực cười mà thôi.
Tôi khẽ hắng giọng, lúc này anh ta...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở khóa trước. Còn 6 giờ 17 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Ngược Tâm: Nàng Đến, Tuyết Vô Ngân