Anh từng hứa sẽ trân trọng tôi cả đời. Vậy mà khi tôi đau đớn đến mức lăn lộn trên giường, khẩn cầu anh rót cho một ly nước ấm, anh lại bỏ dở giữa chừng.
Chỉ vì một cuộc điện thoại báo rằng An Nặc Nặc vô tình bị giấy cứa rách tay, anh đã vội vã rời đi ngay lập tức để mang cho cô ta một miếng băng cá nhân.
Ngày mưa bão tầm tã, tôi bị gió thổi ngã gục giữa đường, chân tay trầy trụa, toàn thân ướt đẫm run rẩy vì lạnh. Khi tôi gọi điện mong anh đến đón để đi bệnh viện, anh lại thản nhiên nói rằng An Nặc Nặc sợ tiếng sấm, anh phải ở bên cạnh vỗ về cô ta.
Hết lần này đến lần khác anh về muộn, hết lần này đến lần khác anh ngó lơ những cuộc gọi của tôi. Mặc kệ tôi cô độc đợi chờ, từ khi sao thưa đến lúc b&...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở khóa trước. Còn 6 giờ 21 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Cổ Đại: Đệ Nhất Hầu