Nhưng Đinh Hương nhất quyết không chịu mở lời, mọi người cũng chẳng có cách nào, dù sao nàng ta cũng là nha hoàn trong vương phủ, không thể tùy tiện dùng cực hình bức cung.
“Đưa người đến chỗ Vương phi đi.” Bạch Việt nói: “Để Vương phi khuyên nhủ nàng ta.”
Hiện giờ cũng chỉ có thể làm vậy, Bạch Việt bảo Lâm Di đưa người đến chỗ Ninh Vương phi, còn mình thì đi ra phía trước xem Tạ Bình Sinh thi triển pháp thuật đến đâu rồi.
Tạ Bình Sinh vừa hoàn thành màn biểu diễn của mình, nhận được sự tán thưởng nồng nhiệt từ đám đông xung quanh, chẳng biết có hiệu quả thật không, nhưng ít ra cũng khiến người ta sững sờ kinh ngạc.
Khi Bạch Việt đến nơi, vừa vặn nghe thấy Tạ Bình Sinh đang trò chuyện cùng Giản Vũ.
“Giản đại nhân xin cứ yên tâm.” Giọng điệu của Tạ Bình Sinh khác hẳn ngày thường, từ trong ra ngoài toát lên vẻ thanh cao thoát tục, coi khinh mọi sự trên đời.
“Vất vả cho Tạ đại sư rồi.” Giản Vũ nghiêm nghị nói: “Còn muốn thỉnh giáo đại sư, trận pháp...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở khóa trước. Còn 7 giờ 24 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Cổ Đại: Trót Lầm Trêu Ghẹo Vương Gia, Ta Đành Ôm Bụng Bầu Bỏ Trốn