Dưới lớp lụa đỏ mỏng, làn da trắng nõn ẩn hiện mơ hồ, dáng vẻ mềm mại kiều diễm, thực khiến người ta tim loạn nhịp.
Hắn chân trần, đôi bàn chân trắng muốt từng bước từng bước đi đến trước mặt ta, nâng bàn tay thon dài khẽ vuốt gò má ta, giọng nhẹ như gió:
“Là trẫm đẹp, hay nữ tử của Phi Quỳnh Lâu đẹp?”
Vết chai mỏng trong lòng bàn tay hắn lướt qua mặt ta, mang theo từng trận tê dại.
Hắn… đang ghen với kỹ nữ trong Phi Quỳnh Lâu sao?!
Bộ y phục này… cũng là vì ta mà mặc?!
“Ngươi— bệ hạ đẹp.”
“Thật sao?”
“Thật! Chỉ sợ thiên hạ này chẳng ai đẹp bằng người.”
Khóe môi hắn cong lên, nửa hờn dỗi: “Vậy còn muốn đi nữa không?”
“…Không đi n...
Bạn cần Đăng nhập để mở truyện với 1.500 linh thạch