Lư Phó Khoa Trưởng tức điên lên. Ông ta chợt nhớ ra, đúng là hôm qua trong cuộc họp Tạ Chủ Nhiệm có nhắc đến chuyện này. Hơn nữa, ông còn nghe nói cái ý tưởng dở hơi này là do con bé Hứa Kiều Kiều đưa ra, rồi Quách Cục Trưởng lại gật đầu đồng ý. Nào là thu mua trái cây dại, nào là trồng rau, con bé này sao mà lắm trò thế không biết!
Hứa Kiều Kiều nhìn ông: “Đi chứ.” Lư Phó Khoa Trưởng thở hổn hển: “Tôi mệt rồi, nghỉ một lát đã.” “Công việc cách mạng đổ máu đổ mồ hôi chứ không đổ lệ, Lư Phó Khoa Trưởng, anh còn kêu mệt, thái độ này không đúng đắn chút nào!” Lư Phó Khoa Trưởng: “...” Ông ta đập bàn: “Hứa Khoa Trưởng! Cô đang lấy việc công trả thù riêng đấy!” Nếu ông ta còn không nhận ra Hứa Kiều Kiều cố tình gây khó dễ cho mình thì ông ta đã sống uổng phí bao nhiêu năm nay rồi. Chẳng phải vừa nãy ở văn phòng Tạ Chủ Nhiệm ông ta lỡ giẫm vào chân cô ta hai cái sao, con bé này ra tay trả đũa nhanh quá thể. Lại còn chẳng thèm che giấu gì cả. Ai ngờ Hứa Kiều Kiều nhìn ông ta hai cá...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 47 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Cổ Đại: Vi Quân Thê