Phùng Quý nheo mắt, liếc nhìn đứa em họ một cái.
Cái thằng nhóc này, chưa nói rõ nội dung hợp tác đã hăm hở dẫn người về, đúng là muốn ăn đòn mà!
Trong lòng dù tiếc nuối vì Hứa Kiều Kiều không ưng dầu hạt cải của họ, nhưng ớt thì cũng được thôi, làng Phùng Trang có mà. Vùng này khí hậu ẩm ướt, ăn ớt cay vào người sẽ ấm hơn, nên nhà nào cũng trồng khá nhiều trước sau nhà.
Phùng Đội Trưởng lấy lại tinh thần, ông bắt đầu không chút dấu vết quảng bá ớt của làng Phùng Trang.
“Hứa Kiều Kiều, cô muốn thu mua ớt sao? Ớt làng tôi là chuẩn vị nhất, giống Nhị Kinh Điều bản địa, vừa tê vừa cay, thơm lắm. Nếu cô muốn mua, tôi sẽ bảo dân làng vác một bao qua cho cô xem thử nhé?”
Kế Toán Đại Đội cũng chợt hiểu ra, anh ta gật đầu lia lịa.
“Đúng vậy, đúng vậy, Hứa Kiều Kiều, làng chúng tôi mỗi năm làm tương đậu đều thích dùng loại ớt này, cay nồng đậm đà, bọn trẻ con trong làng cũng mê tít, hái một trái ăn vào ngọt lịm, ngon bá cháy luôn!”
Hứa Kiều Kiều: “...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 28 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Trọng Sinh: Trọng Sinh: Bạo Quân Điên Phê Ngày Ngày Cưỡng Chế Ái Sủng Phi Trà Xanh