Im lặng như tờ!
Thật đáng ghét làm sao, Hứa Kiều Kiều còn đang tính dựa vào mấy chiếc quạt treo nhỏ để kiếm thêm tiền tích trữ lương thực, vậy mà tên này lại phủi tay bỏ ngang.
Hứa Kiều Kiều đâu có ngốc, cô hiểu ra ngay, Trần Tam Lại Tử không muốn hợp tác bán quạt treo nhỏ của cô nữa.
Được thôi, quạt treo nhỏ anh không bán, thì bột mì anh cũng đừng có mà thèm thuồng.
Thấy cô dựng chiếc xe đạp dưới đất lên định bỏ đi, đám người Trần Tam Lại Tử liền cuống quýt.
Đặc biệt là Địa Thử, kẻ lúc nào cũng mê tiền như điếu đổ, hắn kéo tay áo Trần Tam Lại Tử, vã mồ hôi trán vì sốt ruột.
“Anh ơi! Cô ấy sắp đi rồi! Anh mau nói gì đi chứ!”
Hứa Kiều Kiều giữ vẻ mặt lạnh tanh, giả vờ như không nghe thấy, tiếp tục bước đi.
“Khoan đã! Ba bảy! Tôi chia ba bảy với cô! Cô xuất hàng, tôi bán, tiền vốn tôi chịu, bột mì tôi mua từ cô, tiền lời chúng ta chia ba bảy!”
Trần Tam Lại Tử nghiến răng hét lên, lòng đau như cắt.
Ánh mắt Hứa Kiều Kiều sâu...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 31 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Hiện Đại: Đập Nồi Bán Sắt Đi Học