Cuốn sách đáng đọc:
Cô ấy tự thành lập một viện nghiên cứu chuyên sản xuất các loại snack dinh dưỡng cao cấp, với nguyên liệu sữa được vận chuyển bằng đường hàng không để đảm bảo chất lượng. Lẽ ra với chất lượng sản phẩm tuyệt vời cùng mối quan hệ của chồng cô ấy, việc khởi nghiệp theo hướng cao cấp này phải rất dễ dàng và thành công rực rỡ.
Thế nhưng, vị chuyên gia dinh dưỡng này kiên quyết không cho phép sản phẩm của mình thêm bất kỳ loại phụ gia hương vị nào để tăng độ hấp dẫn. Vì thế, sản phẩm của cô ấy nhìn chung đều khá... không ngon lắm.
Do đó, doanh số cũng không mấy khả quan.
Cô ấy gia nhập nhóm mua hộ không phải vì mục đích nào khác, chỉ đơn giản là để bán hàng thôi. Ngoài nhóm mua hộ, cô ấy còn tham gia vào nhóm các bà mẹ bỉm sữa, nhóm khiêu vũ sức khỏe ở quảng trường, nhóm sinh viên đại học mua chung... Nói chung, cô ấy nhiệt tình bán hàng đến mức rải lưới bắt cá khắp nơi!
Mặc dù nhiều người trong nhóm mua hộ than phiền sản phẩm của cô ấy không ngon, nhưng chỉ trong một thời gian ngắn, cô ấy đã bán được 10 hộp yến mạch ăn liền! Dù không phải con số ấn tượng, nhưng chí ít cũng chứng tỏ sản phẩm vẫn có người tiêu dùng.
Ngay cả người được mệnh danh “Chuyên gia nối mi 12 năm & đại lý mua hộ Hàn Quốc” vốn khó tính cũng đã mua đến 2 hộp mặc dù có vẻ không hài lòng về mùi vị.
Không suy nghĩ nhiều, Hứa Kiều Kiều nhanh chóng đặt hàng. Cô ấy chỉ cần mở link, chọn sản phẩm, thanh toán trong vòng một nốt nhạc.
Cô đặt tận 10 hộp vì tay nhanh đến mức đám người quanh nhóm còn đang lận đận phân vân cũng phải cảm thấy áp lực và nhanh chóng chốt đơn, bất chấp chuyện mùi vị thế nào.
“Mẹ của 3 thiên tài Dinh Dưỡng - CoCo” còn nhắn tin riêng cảm ơn cô đã ủng hộ sản phẩm của mình, đồng thời gửi tặng một túi bột sữa trà thuần vị gồm 10 gói. Hứa Kiều Kiều chưa từng nghe đến loại trà thuần vị này nên tò mò hỏi CoCo thế nào là “thuần vị”.
CoCo trả lời: “Trà thuần vị chỉ có sữa, không chứa polyphenol từ trà, kết hợp với hoa quả khô tươi, cậu thử rồi sẽ biết vị ngon cỡ nào!”
Hứa Kiều Kiều thầm nghĩ: “Không có polyphenol trà mà còn gọi là trà à?”
“Á, cảm ơn chị nhé! Em cũng gửi vài bánh bao thịt cho chị thử nè!” Một người đại lý khác hào phóng đáp lại.
CoCo hào hứng: “Bánh bao thịt hả, haha chị rất thích ăn đó, cảm ơn em nhé. Để chị tặng em thêm một hộp yến mạch nữa cho vui!”
Giao dịch vui vẻ kết thúc.
Rồi cô ấy thấy Giám đốc Chu bán giày báo đã nhận được xúc xích huyết, khen ngon tuyệt vời, còn hỏi có muốn mua giày không vì đảm bảo hàng chính hãng, không lừa gạt ai. Hứa Kiều Kiều lịch sự từ chối, nói lần sau nếu muốn xúc xích thì nhớ liên hệ, còn giày thì cô không cần.
Lúc nhìn xuống đôi vải đế nhiều lớp trên chân mình, Hứa Kiều Kiều thở dài nghĩ, cô có lẽ đã từ biệt hoàn toàn giày cao gót hàng hiệu xa hoa trong đời mình rồi.
Vừa đánh lừa thời gian đến giờ nghỉ học, cô vừa ngáp rồi cảm giác Thầy Trương nhìn cô trước khi ra khỏi lớp. Cô bỗng chột dạ, chỉ vì không gọi phụ huynh mà bị giáo viên để ý kỹ vậy sao?
Đến giờ cơm trưa, lần này Hứa Kiều Kiều không còn bị “bệnh không đói” nữa. Mở hộp cơm ra, trong đó chỉ có một chút gạo lức, vài miếng xúc xích nếp và một chiếc bánh bao thịt.
Lục tìm dưới đáy túi xách thì thấy một gói giấy dầu phồng phồng. Cô chợt nhớ ra, chiếc bánh bao thịt cô định trả cho Tông Lẫm hôm nay lại quên chưa đưa.
Cô quay nhìn phía cuối lớp, thì thấy bóng dáng người vừa rồi đã không còn nữa.
Thôi thì ăn trước vậy.
Xúc xích nếp chiên vàng hai mặt thơm ngon, trời hôm nay ấm áp nên chỉ trong vài miếng, Hứa Kiều Kiều đã ăn hết mấy miếng xúc xích. Còn chiếc bánh bao thịt, cô gắp bằng đũa cắn một miếng, dù lạnh vẫn thơm ngon lắm.
Cô ăn tỏ vẻ rất hài lòng, vừa nhấm nháp vừa nhớ lại mười mấy năm cuộc đời đã ăn những gì. Đôi khi có chút đặc quyền, cô được các bạn nam khác cho chút đồ ăn như bánh gạo, bánh táo, kẹo hoa quả, nhưng đã lâu rồi cô không được thưởng thức thứ gì ngon thật sự.
Cô nghiêm túc dặn lòng: bánh bao thịt chỉ là khởi đầu. Từ nay trở đi, cô sẽ ăn ngon mặc đẹp, ăn tất cả những đồ ăn tốt đẹp đã từng hay chưa từng thử ở kiếp trước!
Cứ phải sống không phung phí đời này thêm lần nữa!
Hứa Kiều Kiều ăn ngon lành, không hề nhận ra bạn cùng bàn đã trở lại, chăm chú nhìn cô, cắn trôi miếng đũa trong miệng, thầm ước ao.
“Sao hôm nay Hứa Kiều Kiều lại ăn bánh bao thịt chứ? Mùi vị này thật hấp dẫn.”
Ăn xong, cô nhìn quanh lớp mà không thấy bóng Tông Lẫm đâu. Khi rửa hộp xong quay lại chỗ ngồi, cô nhìn thấy một hộp cơm quen quen đặt trên bàn.
Cô thắc mắc và muốn hỏi Lưu Tiếu Cần ở bên cạnh, nhưng cô nàng không thèm nói chuyện với cô, nên cô đành nuốt lời lại.
Lưu Tiếu Cần nhìn vọng ngóng rồi dần nản lòng. Cô cảm thấy khó chịu, tự hỏi vì sao Hứa Kiều Kiều lại lạnh nhạt với mình như thế.
Hứa Kiều Kiều nhìn hộp cơm ấy, chợt nhận ra đó chính là hộp cơm mà Tông Lẫm đã ép cô nhận hôm qua.
***
Người ấy thật khó đoán vô cùng.
Vì chút ấm ức trong lòng, Tông Lẫm mặt lạnh đến tận lúc gần vào tiết chiều mới hớt hải về lớp. Khi qua chỗ Hứa Kiều Kiều, trong khoảnh khắc chớp nhoáng, một bàn tay mềm mại khẽ chạm vào tay anh.
Tông Lẫm đỏ mặt ngượng ngùng ngồi xuống. Hít một hơi dài, bình tĩnh một chút rồi lén mở ra tờ giấy đã ướt mồ hôi lòng bàn tay.
“Tan học đợi tôi nhé.”
Tim Tông Lẫm đập thình thịch trong lồng ngực.
“Lẫm ca, tan học rồi sao còn chưa đi?”
Tương Quốc Đống nhìn thấy Tông Lẫm vẫn ngồi ngoan ngoãn trên ghế, hết sức ngạc nhiên. Tông Lẫm nắm chặt hai tay, ánh mắt lén liếc trước mặt còn người chưa dọn đồ.
“Cậu đi trước đi, không phải đợi tôi đâu.”
“Ừ.” Tương Quốc Đống gãi đầu, cảm thấy lạ lùng.
Khi Hứa Kiều Kiều thu dọn xong, cả hai cùng rời lớp học, tránh đám đông chọn một gốc cây râm mát đứng lại. Hôm qua vừa bị từ chối phũ phàng, hôm nay Tông Lẫm vẫn còn e dè, dù hồi hộp nhưng mặt vẫn giữ nghiêm trang không giám mở lời trước.
May mà anh không chủ động, không nhầm tưởng viển vông.
“Học sinh Tông Lẫm, lần trước cậu cho tôi bánh bao thịt, tôi đã ăn hết rồi. Lần này tôi trả lại cậu sáu chiếc bánh bao, hai cái thừa coi như tôi mời cậu nhé.”
Hứa Kiều Kiều mỉm cười lấy ra từ túi xách một gói giấy dầu phồng phồng. Anh nghe nói, trưa nay cô ăn bánh bao thịt, không ngờ trong đó còn có phần trả cho anh.
Đề xuất Cổ Đại: Vốn chỉ định thi đỗ làm quan, nào ngờ lại bị ép mưu phản đoạt ngôi