Chương 264: Đánh Kép Ý Thức
Sau khi Lôi Điện tiêu thất, mây đen tán biến, bầu trời lại lần nữa khôi phục ánh sáng.
Kiều Tang thốt lên: “!!!”Tiểu Tầm Bảo cũng ngỡ ngàng: “!!!”“Thanh Bảo!” Kiều Tang vội chạy đến bên cạnh Thanh Bảo, đặt điện thoại xuống rồi ôm lấy hắn.
“Tìm tìm!” Tiểu Tầm Bảo bay đến bên cạnh, lộ vẻ kinh ngạc: “Tại sao lại có thể như vậy?” Nó hỏi, không hiểu tại sao lão Ngũ lại bị lôi điện đánh tới.
Kiều Tang ngậm ngùi: “... Ngươi còn không biết xấu hổ mà hỏi ta...”
Nàng nhìn nó, ngược lại hỏi: “Không phải chính ngươi đã dùng Lôi Điện dịch chuyển đến ngay phía trên đầu Thanh Bảo sao?”
Ngay khi nàng quay đầu nhìn, Lôi Điện đã biến mất, tuy nhiên phía trên hắc động cũng không hề còn dấu vết gì.
“Tìm tìm...” Tiểu Tầm Bảo bỗng đứng hình, rồi chợt nhận ra điều gì đó, cơ thể đột nhiên cứng đờ như thật sự là do nó làm.
“Không phải đâu, tìm tìm!” Tiểu Tầm Bảo nhanh chóng phản bác chính mình. Nó chỉ tập trung chú ý vào việc thay đổi vị trí Lôi Điện, mà không để ý rằng vừa mới dịch chuyển tới lão Ngũ phía trên!
Kiều Tang thở dài: “Ta tin ngươi, bởi lực chú ý của ngươi rõ ràng hướng về phía Lôi Điện, bằng không cũng không có khả năng lần đầu đã thay đổi thành công vị trí.”
“Bất quá, Thanh Bảo cùng ta đều không tin ngươi đâu.” Nàng nói.
“Tìm tìm...” Tiểu Tầm Bảo nghe được nửa câu đầu liền lộ vẻ cảm động, nhưng khi nghe đến nửa câu sau thì lại khựng lại nhớ tới tính khí của Thanh Bảo, cơ thể nó lại cứng đờ.
Lúc này, Lộ Bảo đi đến, trên trán bảo thạch lóe lên ánh lam, chiếu sáng cơ thể ngất xỉu của Thanh Bảo.
“Thanh thanh...” Khi lam quang tản đi, thân thể Thanh Bảo trên Bạch Vân đã trở lại bình thường trắng nõn như ban đầu, một cách ung dung tỉnh lại.
Tiểu Tầm Bảo nhìn thấy vậy, không khỏi cảm thấy chột dạ, yên lặng ẩn mình.
“Thanh thanh!” Thanh Bảo như chợt nghĩ tới điều gì đó, trên trán bộc lên tĩnh mạch xanh nhảy múa, lộ vẻ phẫn nộ, nhìn quanh tìm kiếm bóng dáng Tiểu Tầm Bảo.
Đúng lúc ấy, chung quanh cuồng phong gào thét dữ dội.
Lộ Bảo quay người rút đi trong cuồng phong, kết thúc công việc và thối lui.
Ẩn thân của Tiểu Tầm Bảo hướng về nhà của Ngự thú sư, ánh mắt van xin: “Cứu ta, cứu ta...”
Kiều Tang thu lại ánh mắt, giọng nói đầy lo lắng hỏi: “Thanh Bảo, ngươi không sao chứ?”
Dưới ánh sáng chữa trị của Lộ Bảo, nàng biết rõ Thanh Bảo không trong nguy hiểm, nhưng biết vậy rồi vẫn phải hỏi cho yên tâm.
“Thanh thanh...” Thanh Bảo lúc này mới nhận ra Ngự thú sư đang đứng gần bên, hắn lộ vẻ ủy khuất, kêu một tiếng. Đồng thời, xung quanh điên cuồng Phong Tiêu Thất cũng biến mất không thấy tăm hơi.
“Tiểu Tầm Bảo...” Nó cảm nhận được Phong Tiêu Thất điên cuồng, thở dài dữ dội.
Nhưng đúng lúc này, khi Thanh Bảo nghe thấy tiếng “Tìm tìm” phát ra, nét mặt ủy khuất vừa mới dịu lại bỗng chốc sắc bén nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Kiều Tang di chuyển đôi chân, chắn trước mặt Thanh Bảo, đổi chuyện khác: “Vừa rồi luyện tập rất thuận lợi, lần đầu thành công, chúng ta tiếp tục luyện tập.”
“Thanh thanh...” Thanh Bảo nhìn về phía Ngự thú sư, lại lộ nét ủy khuất, tỏ ý Tiểu Tầm Bảo đã công kích hắn.
“Đánh kép đối chiến có lúc là như thế.” Kiều Tang trấn an: “Hai con thú sủng lần đầu phối hợp, khi luyện tập hay đánh kép trong đối chiến, đôi khi cũng có thể bị đồng đội ngộ độc thương, việc này nhất định phải qua luyện tập, bồi dưỡng ăn ý, nắm bắt ý thức cơ bản trong đánh kép phối hợp để tránh xảy ra.”
Nàng nói thật lòng, chuyện này chính xác là các sủng thú đánh kép trong đối chiến phải trải qua. Tiểu Tầm Bảo có siêu cảm giác đặc tính, có thể đọc được động tác đồng đội để né tránh, sử dụng điểm này để tránh gây tổn thương cho bản thân.
Tuy nhiên, cảm giác siêu cảm chỉ là loại C cấp, nếu đồng đội công kích quá nhanh hoặc phạm vi quá lớn, nó cũng không thể tránh hết được. Thanh Bảo lại không sở hữu siêu cảm giác, nên càng dễ bị ngộ thương hơn.
“Mỗi lúc luyện tập, ngươi cũng cần chú ý cử động của Tiểu Tầm Bảo, không nên để nó lưu lại tại cùng một nơi quá lâu. Sau này nếu thật sự là ngươi cùng Tiểu Tầm Bảo tiến hành đánh kép khảo hạch, ngoài việc chú ý động tác đối thủ, ngươi cũng cần quan sát kỹ động tác của Tiểu Tầm Bảo.” Kiều Tang nghiêm túc dặn dò.
Nhìn thấy Ngự thú sư chu đáo nghiêm túc, Thanh Bảo cũng không nhịn được mà trở nên nghiêm túc. Nó đột nhiên nhận ra mình có khả năng thật sự bị Tiểu Tầm Bảo ngộ thương.
“Thanh thanh.” Thanh Bảo gật đầu sau khi nghe xong.
“Tìm tìm~” Tiểu Tầm Bảo thấy vậy, cuối cùng chịu thể hiện ra, gãi đầu một cái, kêu một tiếng, biểu thị thật sự không ngờ sẽ công kích đến ngươi.
Thanh Bảo nhìn nó, lạnh lùng rên một tiếng.
“Tìm tìm~” Tiểu Tầm Bảo bay lại cạnh Thanh Bảo, lắc mông một cái, nhẹ nhàng va vào Thanh Bảo, cố gắng lấy lòng kêu một tiếng, biểu thị đừng giận nữa.
“Thanh thanh.” Thanh Bảo lại lặng lẽ rên một tiếng, nhưng chung quanh không còn thổi lên cơn cuồng bão nào.
“Tốt, chúng ta tiếp tục luyện tập thôi.” Kiều Tang cười nói.
“Thanh thanh.”“Tìm tìm~”
Thanh Bảo và Tiểu Tầm Bảo đồng thời nghiêm mặt, gật đầu.
Khi Thanh Bảo chuẩn bị hóa Phong Chi Tế, Tiểu Tầm Bảo chợt nghĩ tới điều gì, kêu một tiếng: “Tìm tìm~”
Chờ chút, lúc luyện tập còn đang phát sóng trực tiếp sao?
Kiều Tang lúc này mới nhớ ra vừa rồi vẫn còn đang phát sóng trực tiếp, nàng nhanh chóng cúi người nhặt điện thoại đang đặt dưới đất lên, vừa định nói: “Làm...”
Chợt một cơn cuồng phong mãnh liệt bốc lên chung quanh.
Cơn cuồng phong này bao phủ toàn khu vực luyện tập Địa Chu thành lục thực, ngoài cây do Kỳ Vũ Phượng chăm sóc thì toàn bộ thực vật đều hướng một phía khom lưng, thân cây uốn cong tạo thành nửa vòng tròn, hiện rõ xu thế gãy đổ bất cứ lúc nào.
Từ trong ba lô bị gió thổi bay ra một Cát Tư Đản, rít gào trong gió mạnh. Một tia hỏa quang lóe lên, Nha Bảo bật ra nhanh chóng giữ vững vật phẩm.
Kiều Tang ngẩng đầu, tận hưởng cuồng phong bao quanh, sửng sốt rồi ngước nhìn về phía Thanh Bảo.
Chỉ thấy Thanh Bảo gương mặt đen kịt, bị cơn cuồng phong cuốn lên, bụi cát xoay quanh quanh thân thể, hóa thành trạng thái hắc hóa.
“Tìm tìm...” Tiểu Tầm Bảo như ý thức được điều gì, yên lặng bay về phía sau Thanh Bảo.
Tình hình nào thế này? Kiều Tang hơi khó chịu trong lòng.
Chưa kịp hỏi thì Thanh Bảo nhìn về phía Tiểu Tầm Bảo, nghiến răng kêu: “Thanh thanh?”
Hình ảnh lúc nó bị Lôi Điện đánh ngã, có phải đang bị phát sóng trực tiếp rồi không?
Kiều Tang im lặng.
Thanh Bảo ngồi im suy nghĩ một lúc, Thuấn ở giữa hiểu ý, trán nổi gân xanh, quát to: “Thanh thanh!”
Sau đó hóa thành gió bão thổi về hướng Tiểu Tầm Bảo.
“Tìm tìm!” Tiểu Tầm Bảo hét to một tiếng, Thuấn Di lập tức biến mất ở trăm mét bên ngoài.
Cơn cuồng phong ở phía sau vẫn truy sát không buông, may mà Thanh Bảo không thổi ra chi ân...
Kiều Tang hồi tưởng lại việc mình vừa mở phát sóng trực tiếp, cảm thấy may mắn đồng thời, trong lòng thương xót Tiểu Tầm Bảo một giây.
Đợi Thanh Bảo thổi mỏi rồi lại tiếp tục luyện tập, tình huống như thế này, nàng cũng e ngại nếu luyện tập mà Thanh Bảo không thể kiềm chế Lôi Đình Phong Bạo trong cuồng phong đánh trúng Tiểu Tầm Bảo...
Đang suy nghĩ, bỗng nàng cảm nhận được điều gì đó, ánh mắt sáng lên, hai tay kết ấn.
Tinh trận màu tím huyền bí chói mắt trên mặt đất bỗng sáng lên.
Chẳng bao lâu, Cương Bảo phất cánh bay thẳng vào tinh trận.
“Ngươi tỉnh rồi.” Kiều Tang nói.
“Cương Quyền.” Cương Bảo ngáp một cái, gật đầu đáp lại.
Đề xuất Huyền Huyễn: Luận Từ Thiên Tài Đến Đại Năng
Linh Hoàng
Trả lời2 giờ trước
Hay muốn xỉu típ đi ad ơi
Nhi Nhi
Trả lời6 giờ trước
Nha Bảo quá đỉnh rồi
Nguyễn thị thảo trang
Trả lời13 giờ trước
Trời má ơi Long địa vương:)))) hài chết bảo sao tự nhiên tốt tính
Quyen Tra
Trả lời19 giờ trước
Ngầu quá nha bảo ơi, thà hòa chứ k để thua
y ngo
Trả lời20 giờ trước
Huhu cảm ơn tác giả vì đã dịch chuyện. Truyện hay quá
lacnhat
Trả lời22 giờ trước
Cảm ơn vì đã dịch. ^^
Ngọc Trân [Chủ nhà]
Trả lời1 ngày trước
Tác giả hôm qua nghỉ. Này sát tiến độ tác giả rồi hôm nào không có chương nghĩa là tác nghỉ nha.
Cua Dịu Dàng
23 giờ trước
cảm ơn chủ nhà đã dịch Nha Bảo chiến đấu tuyệt vời quá. 1 địch 3 luôn. Yêu em quá chừng <3
Nhi Nhi
Trả lời1 ngày trước
Huhu ad hóng chương mới ad ơi
Quyen Tra
Trả lời1 ngày trước
Sáng h vô ra mấy lượt, hóng chương mới
Nhi Nhi
Trả lời2 ngày trước
Ngày nào cũng phải vô xem mấy lần xem có chap mới chưa🥲