Lữ Lương Nhân đứng lên, vẻ mặt ủy khuất, không hiểu sao mình lại bị chê xấu xí. Hắn tự nhận là một cành hoa, biết bao cô nương đã từng say mê dưới dung nhan tuấn tú của hắn kia mà. Kim Lăng ho một tiếng, nhìn Lữ Lương Nhân nói: "Ngươi đi tìm Hứa quản sự và mọi người trở về đi, nói Kim tiền bối đã đến." Lữ Lương Nhân trong lòng run lên, cẩn thận từng bước xuống thuyền, trong lòng dấy lên từng đợt sợ hãi. Hắn cảm thấy sao Kim Lăng bỗng nhiên lại khéo hiểu lòng người đến vậy, giúp hắn tìm đường thoát thân. Hắn đoán có lẽ Kim Lăng không thật thà như vậy, chuyện này thật đáng sợ! Xem ra hắn phải nhanh chóng tìm một đạo lữ mới được.
"Kim tiền bối vì sao không chờ ở nơi đã hẹn?" Kim San San tựa vào mạn thuyền, vuốt vuốt mái tóc dài vàng óng, kiêu ngạo nói: "Bản đại nhân muốn đi đâu thì đi đó, để đám phàm nhân vô tri kia chờ bản đại nhân là vinh hạnh của bọn họ." Kim Lăng nhướng mày. Tài lớn thì khí phách thô sao? Vị tiền bối này quả thật kiêu ngạo đến mức cái đuôi cũng muốn vểnh lê...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 5 giờ 34 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Hiện Đại: Sau Khi Đại Lão Toàn Năng Lật Xe
Quan Thành
Trả lời6 ngày trước
Hihi mình từng xem bộ này rồi nè