Đêm hôm ấy, Kim Lăng trằn trọc không ngủ. Một thứ sức mạnh vô hình dường như đang ngăn cản nàng chìm vào giấc mộng, và trong đầu nàng, cảnh tượng bị từ hôn ban ngày cứ lặp đi lặp lại. Kim Lăng không hề đau lòng hay tức giận, chỉ cảm thấy có chút bực bội, đầu óc rối bời. Cuối cùng, nàng đành rời giường, ra sân hít thở không khí trong lành.
Trăng sáng vằng vặc, ở góc sân vẫn còn đống củi ban ngày chưa bổ xong. Chiếc rìu bổ củi cắm trên cọc gỗ, dưới ánh trăng phản chiếu thứ ánh sáng trắng chói mắt lướt qua mắt Kim Lăng. Trong khoảnh khắc, Kim Lăng như bị tước đoạt tâm thần, đôi mắt vô hồn hướng về phía chiếc rìu, nàng cầm lấy nó rồi quay người ra khỏi tiểu viện. Trên con đường vắng tanh không một bóng người, nàng bước đi, phía sau nàng là một khối sương mù đen kịt, trông như hình người nhưng lại không có thực chất, như một bóng ma quỷ mị.
Kim Lăng xuyên qua các con phố, đi thẳng đến hậu viện tiêu cục mới mở, giơ tay “đông đông đông” gõ cửa. Ngay khoảnh khắc cánh cửa được...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 5 giờ 46 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Xuyên Không: Khoái Xuyên: Địa Phủ Cầu Ta Đến Nhân Gian Tiêu Trừ Chấp Niệm
Quan Thành
Trả lời5 ngày trước
Hihi mình từng xem bộ này rồi nè