Chương 941: Kết nối Ma Võng
Molan hoàn toàn đắm chìm trong trạng thái huyền diệu, hòa mình cùng rừng già, tạm thời quên đi dòng chảy thời gian. Lúc này, trong bộ lạc Phỉ Lục, từ những Druid đang dùng hạt sương lau phiến lá, những người ngâm thơ rong đang ngân nga khúc ca cổ xưa trên khoảng đất trống, cho đến những Pathfinder đang rèn luyện vũ khí trong nhà cây của mình, tất cả đều đồng loạt dừng mọi động tác. Họ kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía trung tâm bộ lạc, nơi Cây Sự Sống tọa lạc.
Họ cảm nhận rõ ràng, lực lượng tự nhiên xung quanh như nhận được lời triệu hoán, chậm rãi hội tụ về nơi ấy. Đồng thời, một nguồn lực tự nhiên tinh thuần và hùng vĩ hơn cũng từ đó lan tỏa, xoa dịu toàn bộ khu vực lấy Cây Sự Sống làm trung tâm. Mọi tinh linh đang ở trong đó đều cảm thấy hân hoan, cơ thể như được gột rửa bởi suối nguồn sự sống, ngay cả hơi thở cũng trở nên thông suốt hơn.
“Đây là… Tự nhiên Cộng Hưởng?” Một vị tinh linh lão giả đang bện giỏ dây leo buông công việc trong tay, đôi mắt đục ngầu lóe lên tia chấn kinh và hoài niệm. “Chỉ những ai có độ tương hợp cực cao với tự nhiên mới có thể dẫn phát kỳ tích này trong trạng thái cảm nhận tự nhiên sâu sắc… Ta đã mấy trăm năm chưa từng thấy qua.”
“Nhìn đầu nguồn, hình như là nhà cây nhỏ của Molan!” Lendor thốt lên đầy vẻ không thể tin nổi.
“Bà tộc trưởng vừa mới dặn dò kỹ lưỡng, nói Molan mấy ngày nay sẽ thử cảm nhận tự nhiên, bảo chúng ta đừng làm phiền nàng ở trên cao.” Polly vừa kinh hỉ vừa thán phục: “Không ngờ, nàng nhanh như vậy đã thành công, còn tiến vào trạng thái Tự nhiên Cộng Hưởng trong truyền thuyết!”
“Trời ạ…” Một tinh linh vừa trưởng thành bịt miệng, mắt trợn tròn xoe. “Quả không hổ là đứa trẻ được Cây Sự Sống tự mình thai nghén!”
Tiếng thán phục, tiếng nghị luận trầm thấp vang lên khắp bộ lạc, ánh mắt của tất cả tinh linh đều mang theo tia ao ước khó che giấu, tập trung vào ngôi nhà cây nhỏ bé của Molan. Tự nhiên Cộng Hưởng mang lại lợi ích to lớn cho tất cả tinh linh tự nhiên, không chỉ giúp tăng cường đáng kể thể chất, mà tinh thần lực cũng được củng cố mạnh mẽ.
Matilda ngước nhìn trung tâm hội tụ năng lượng, trên mặt hiện lên nụ cười vui mừng nhưng phức tạp, vẫn không quên nhắc nhở các tinh linh trong bộ lạc: “Tốt lắm! Mọi người đừng lãng phí cơ duyên lần này, hãy mau chóng tiến hành cảm nhận tự nhiên!”
Các tinh linh nhao nhao ngồi thiền dưới Cây Sự Sống, mượn nguồn lực tự nhiên nồng đậm mà Tự nhiên Cộng Hưởng mang lại, hiệu quả thiền định tốt hơn hẳn ngày thường. Cùng lúc đó, Molan, đang ở trung tâm vòng xoáy năng lượng, lại hoàn toàn không hay biết gì. Nàng chỉ cảm thấy cảm giác hòa mình vào vạn vật tự nhiên thật mỹ diệu vô cùng, như thể biến thành gió, thành ánh sáng, thành nhựa cây chảy và khu rừng đang hô hấp.
Mặt trời lên rồi lại lặn, các tinh linh dưới cây đều đã đạt đến giới hạn chịu đựng của cơ thể, kết thúc thiền định, nhưng Tự nhiên Cộng Hưởng của Molan không hề có dấu hiệu dừng lại. Niềm vui của mọi người cũng dần chuyển thành bất an.
“Tự nhiên Cộng Hưởng tuy tốt, nhưng cũng có nguy cơ lạc lối, cơ thể cũng dễ bị mộc hóa. Nàng vẫn còn là một đứa bé, sinh ra còn chưa đầy một tuần lễ!”
“Nhưng tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì!”
Matilda lập tức liên hệ với Thụ Linh của Cây Sự Sống. Thụ Linh lúc này cũng đang chăm chú theo dõi trạng thái của Molan: “Đợi đến khi cơ thể nàng không chịu nổi nữa, ta sẽ đánh thức nàng!” Ngụ ý, cơ thể Molan còn lâu mới đạt đến giới hạn.
Cứ thế, họ chờ đợi mấy tháng, nồng độ lực lượng tự nhiên của toàn bộ Rừng Phỉ Lục đều tăng lên một bậc. Thụ Linh không ngừng dõi theo nàng, và khi phát hiện móng tay nàng xuất hiện những vân gỗ nhạt nhòa, cuối cùng mới nhẹ nhõm thở phào, lập tức cắt đứt trạng thái của nàng.
Molan nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai: “Tỉnh dậy đi! Hài tử, đừng lạc lối trong tự nhiên.” Kỳ thực lúc này ý thức của nàng vẫn rất tỉnh táo, chỉ là cảm thấy trạng thái hiện tại dễ chịu nên đắm mình vào, thoát ra cũng rất dễ dàng. Mặc dù vẫn còn chút chưa thỏa mãn, nàng vẫn chọn nghe lời Thụ Linh mẹ.
Khoảnh khắc mở mắt ra, thế giới trong mắt nàng trở nên sống động, rõ ràng hơn, thậm chí không cần ma pháp, nàng cũng có thể cảm nhận được trạng thái sinh trưởng của những bông linh hoa lan trong chậu thông qua lực lượng tự nhiên. Molan đứng dậy, vươn vai một chút, lập tức nhận ra sự khác biệt. Nàng rõ ràng đã cao lớn hơn một đoạn, bộ y phục mây tre vốn vừa vặn giờ có vẻ hơi chật. Tứ chi trở nên linh hoạt hơn, cơ thể nhẹ nhàng đến mức dường như chỉ cần nhảy lên là có thể chạm tới những cành cây cao hơn. Tinh thần lực cũng tăng lên không nhỏ, chỉ là do tinh thần lực vốn đã mênh mông của nàng nên không quá dễ nhận thấy.
“Cảm nhận tự nhiên quả thực thần kỳ!” Nàng chỉ cho rằng đây là thành quả bình thường của việc cảm nhận tự nhiên, hoàn toàn không ý thức được mình vừa hoàn thành một trận “Tự nhiên Cộng Hưởng” kéo dài mấy tháng, ban phúc cho toàn bộ bộ lạc thậm chí toàn bộ Rừng Phỉ Lục. Nàng quan sát ánh mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ, nghĩ rằng chỉ mới vài giờ trôi qua.
“Trạng thái vừa vặn, chi bằng bây giờ thử kết nối Ma Võng!” Molan một lần nữa ngồi xuống trên chiếc giường gỗ làm từ lõi cây, tập trung ý chí, dựa theo những gì ghi chép trong ký ức truyền thừa và lời dạy của Thụ Linh mẹ, nhắm mắt niệm tụng thần danh của Nữ Thần Ma Pháp: “Chúa tể Ma Võng, người khai phá tri thức và con đường, Miria bệ hạ, xin ban cho con quyền kết nối Ma Võng, tìm kiếm huyền bí ma pháp!”
Gần như ngay khoảnh khắc nàng niệm tụng xong câu thần chú, tinh thần lực của nàng liền không chút trở ngại “kết nối” vào một không gian vô hình đặc biệt. Ánh sáng dịu nhẹ phác họa những đường biên đơn giản, toàn bộ không gian đều có một loại dao động tinh thần đặc biệt, hơi giống hải tinh thần. Đây chính là không gian Ma Võng cá nhân của nàng.
Kích thước không gian Ma Võng cá nhân liên quan đến tinh thần lực và các năng lượng ma pháp khác mà người đó sở hữu. Chỉ riêng tinh thần lực của Molan đã khiến không gian Ma Võng cá nhân của nàng lớn đến một mức độ khó tin. Nhưng vì chưa nhậm chức bất kỳ nghề nghiệp siêu phàm nào, trong không gian này chỉ có thể ghi lại những ma pháp cấp 0 phổ thông không giới hạn nghề nghiệp.
Đang lúc nàng tò mò đánh giá mảnh không gian mới sinh này, một luồng thông tin mới từ sâu thẳm hải tinh thần hiện lên.
“Ký ức truyền thừa lại được giải tỏa!” Molan trong lòng vui mừng, lập tức đưa ý thức rời khỏi không gian Ma Võng, dốc hết tâm trí đắm mình vào những tri thức mới được giải tỏa. Lần giải tỏa này, chính là những gì nàng cần nhất hiện tại, liên quan đến tri thức ma pháp hoàn chỉnh cấp 0 của ba nghề nghiệp Druid, Pathfinder, và Người Ngâm Thơ Rong! Không chỉ là những tri thức nhập môn nghề nghiệp đã tiếp xúc trước đó, mà còn bao gồm các mô hình pháp thuật cấp 0 hoàn chỉnh, có thể học tập và ghi lại trong Ma Võng. Ngoài ra, còn bổ sung một phần tri thức về phương pháp tu hành và huấn luyện tương ứng với các nghề nghiệp ở giai đoạn cấp 0.
Tri thức tường tận và mê hoặc, như thể mở ra ba cánh cửa lớn dẫn đến những con đường ma pháp khác biệt cho nàng. Tinh thần lực của Molan hoàn toàn triển khai, chỉ trong chốc lát đã nhanh chóng lướt qua phần ký ức truyền thừa này, ghi nhớ chính xác. Tuy nhiên, nếu không hoàn thành nghi thức nhậm chức chính thức, nàng sẽ không thể thực sự bắt đầu tu hành nghề nghiệp này, cũng không thể ghi lại các mô hình pháp thuật chuyên biệt của nghề nghiệp đó trong Ma Võng.
Chương 677: Dệt mộng thế giới 15 bị lỗi nội dung shop ơi
ok