Chương thứ bảy trăm: Tăng Nhiên Nhiên và lòng kiên định trong tâm hồn – Kết
Lão già ấy có giác quan vô cùng nhạy bén, dường như đã nhận ra có kẻ đang dõi theo mình.
Cảm giác bị quan sát ấy khiến y lập tức trở nên hoảng loạn, ánh mắt vội vàng đảo khắp nơi, hành động bộc lộ sự hấp tấp và hốt hoảng.
Khi ánh nhìn của y vô tình liếc qua Nại Hà thì ngay lập tức lảng tránh, rõ ràng không hề coi trọng cô tiểu nương tử ấy.
Sau khi mắt y quét khắp chốn, xác định chẳng có kẻ nào đến bắt mình, mới tạm yên lòng.
Tuy thế, sau sự kiện lần này, y cũng mất hứng thú tiếp tục quan sát, vội lùi ra khỏi vị trí trung tâm, đi lùi về phía sau với khí thế như kẻ trộm, đầy vẻ lén lút.
Nại Hà theo sát không quá gần cũng chẳng quá xa, cuối cùng cùng y đến tòa nhà bị tháo dỡ.
Trên tường toà nhà hiện một chữ “Tháo” lớn nhuộm màu đỏ tươi; cửa sổ và cửa chính đã bị tháo dỡ sạch sẽ, bên trong cũng ngừng cấp nước và điện từ lâu rồi.
Phía ngoài căn nhà cỏ dại mọc um tùm, tường cũ nát chi chít vết loang lổ, rõ ràng đã hoang phế nhiều năm.
Lão già bước thẳng vào một căn phòng tầng hai, bên trong chất đầy đồ đạc cũ kỹ bị chủ cũ bỏ lại trước khi dọn đi, do không có cửa sổ nên ông ta lấy tấm ni-lông rách che gió.
Mặc dù nơi trú ngụ chẳng mấy dễ chịu, nhưng so với cảnh ngủ ngoài đường thì có mái che chắn gió mưa cũng gọi là tạm được.
Nại Hà bước vào khu vực ấy từ trước đã dùng phù ẩn thân dán lên mình.
Nhưng trời còn sớm nên nàng không vội vàng, trở lại trong không gian của Tu Di Tiên Tử.
Chờ đến nửa đêm, nàng mới xuất hiện.
Lúc này, lão già đã ngủ say, tiếng ợ, nghiến răng, đánh rắm cùng lời mơ hồ vang lên xen kẽ, rộn ràng bề bộn vô cùng.
Trong tay Nại Hà cầm một bình nước khoáng, nàng đục một lỗ nhỏ trên nắp chai rồi treo bình trên không, vừa đúng phía trên mặt lão già, nhìn giọt nước từng giọt rơi chậm rãi trên mặt y.
Lão già đang ngủ mơ màng bỗng cảm giác có thứ lỏng trơn chảy xuống mặt, theo bản năng vươn tay lên sờ, cả tay ướt nhẹp.
Y bừng mắt mở to nhìn những giọt nước rơi không ngừng, hơi sững người; ý nghĩ đầu tiên là nhà phía trên bị dột, nhưng sau nhận ra toà nhà tháo dỡ này đã ngưng nước và điện từ lâu, sao có thể thấm dột?
Suy nghĩ tiếp theo, bên ngoài đang có mưa to nên dột từ nóc, y khó chịu chửi thầm, nghĩ đến mình phải tìm chỗ khác ngủ.
Thế rồi lại phát hiện ngoài cửa sổ hoàn toàn không nghe tiếng mưa rơi.
Ngay lúc ấy, một tiếng nói ma quái vang lên trong phòng hư ảo.
“Ta chết thật thảm!”
Lão già nghe tiếng ấy liền run bắn cả người, đó là giọng con gái y, tuyệt không thể nghe nhầm.
Tay hồi lâu tìm trên bàn đầu giường cái đèn pin cổ xưa, bật sáng lia khắp phòng.
Phòng vắng ngắt không bóng người.
Nhưng giọng nói thì cứ vang dội sát cạnh tai.
“Ta chết thật thảm! Đau quá!”
Âm thanh trống rỗng, như còn văng vẳng tiếng vọng, vang trong căn phòng hoang tàn không ánh sáng, khiến những ai nghe được đều rùng mình kinh hãi.
“Ta chết thật thảm…”
Âm thanh nối tiếp nhau vang lên, không ngớt âm vang trong phòng.
Lão già hoảng hốt mặt mày tái nhợt, cơ thể run lên không ngừng, y muốn chui vào chăn thu mình lại, miệng lẩm bẩm:
“Cha không cố ý, cha không muốn vậy, con… con tha lỗi cho cha, cha cũng đau khổ lắm, bị ép từ trong nợ nần mới phải đưa người đến tìm con. Cha không cố ý… con chuyển kiếp đi, ngày mai cha sẽ đốt vàng mã cho con…”
Nhưng tiếng nói không ngừng lại vì lời van cầu của y, trái lại còn rủn rủn phát ra tiếng cười nham hiểm.
“Con giết ta rồi, hãy trả bằng mạng sống đi.”
Nghe người yêu cầu mạng sống, lòng lão nổi lên giận dữ, y không nhớ nguồn cội ở đâu, có người nói ma quỷ cũng sợ người, gọi lớn tiếng thì có thể khiến ma quỷ khiếp sợ mà bỏ chạy.
Nghĩ vậy, y lấy hết can đảm vén chăn, bừng ngồi dậy la lớn:
“Đồ chết tiệt, mạng sống ông cho, ta bán ông cũng là chính đáng. Ông còn sống ta bán được ông, giờ đã chết ta cũng chẳng sợ.
Đồ ma quỷ, bay đi cho ta! Không thì ta sẽ tìm đạo sĩ trừ ma, phang hồn phách bay biến!”
Vừa dứt lời, một củ khoai tây đồ sộ ở góc nhà bỗng nhiên bay vút lên, đập thẳng vào trán y.
Khoai tây ấy là của y trộm ở chợ, toàn loại to lớn, sức va đập cực mạnh khiến y ngã ngửa, đầu va vào thành giường.
Chẳng bao lâu, trán và sau gáy sưng tấy một cục to.
Y chưa tỉnh táo kịp thì những vật trên sàn tiếp tục bắn vèo vèo lao vào người.
Lão già hoảng loạn kinh hãi, vội vàng ôm đầu bỏ chạy khỏi chỗ ma quái.
Dẫu vậy, cho dù chạy đến đâu thì những vật ấy dường như có mắt, ráo riết theo đuổi, liên tục tấn công chỗ gấp gối, khiến y nhiều lần quỳ gối, không cần nhìn cũng đoán biết đầu gối chỗ ấy đỏ rát sưng phù.
Y ban đầu chửi tục, về sau thành van xin, rồi cũng biết van xin vô dụng nên liều mạng bò ra khỏi cửa, định đến chốn đông người.
Xét theo suy nghĩ của y, chốn thâm u đông đúc âm khí nhẹ, không dễ bị ma quấy phá.
Thế nhưng, ma quỷ vẫn theo hắn ra ngoài; y vừa chạy được vài bước, đầu gối bị thứ gì đó đánh trúng, sức tấn công mạnh đến mức y lại ngã quỵ xuống đất.
Y vùng đứng lên, vừa bước chân thì đầu gối lại đau nhói, lần nữa quỳ gối.
Lặp đi lặp lại nhiều lần, cuối cùng hắn chẳng còn đứng dậy nữa, nằm bẹp xuống đất, như chó mất nhà, liều mạng bò tiến về phía trước.
Khi tay hắn lần nữa chạm phải không khí trống không, đột nhiên mất thăng bằng, người rơi thẳng đầu xuống dưới.
Trong khoảnh khắc ngã xuống, trí óc trống rỗng, lâu lắm mới tỉnh lại, sợ hãi phát hiện mình lăn rơi vào một cái giếng nước bỏ hoang trong một góc tòa nhà.
Hắn kêu cứu, nhưng khu vực tháo dỡ không nơi nào có người qua lại, hơn nữa giữa đêm khuya vắng lặng.
Tiếng kêu của hắn ngày một nhỏ dần, cuối cùng trở nên yếu ớt chẳng nói được nữa.
Nước thải đọng trong giếng ngấm lạnh vào thân thể đau đớn, làm ý thức dần tàn mòn.
...
Nại Hà đứng bên giếng, chờ cho bóng người bên dưới dần biến mất hơi thở, rồi quay mình bỏ đi.
Nàng đã thề với Tô Hồng Diệp, rằng gã phụ thân bẩn thỉu kia không bao giờ tái xuất trước mắt ta, không thể quấy rầy cuộc sống của ta nữa.
Nay, lời hứa đã thành sự thật.
Sinh mệnh còn lại của thân xác này thuộc về nàng, ngày mai nhất định sẽ đến cửa hàng thịt nướng ăn một trận thơm lừng!
Đề xuất Xuyên Không: Hãm Hại Vai Chính Là Không Đúng
Uyên Trịnh
Trả lời1 tháng trước
Chương 224+225 k có nội dung ạ
Uyên Trịnh
Trả lời1 tháng trước
Chương 219 không có nội dung ạ
Uyên Trịnh
1 tháng trước
Và 220 nữa ạ
Uyên Trịnh
Trả lời1 tháng trước
Chương 210 k có nội dung ạ
Uyên Trịnh
1 tháng trước
Và 211 nữa ạ
Ngọc Trân [Chủ nhà]
1 tháng trước
ok
Uyên Trịnh
Trả lời1 tháng trước
Chương 158 k có nội dung ạ
Uyên Trịnh
Trả lời1 tháng trước
Chương 63 k có nội dung ạ
Ngọc Trân [Chủ nhà]
1 tháng trước
ok