Bị ta vạch trần, hai hàng lệ trong veo chầm chậm lăn dài trên má Dao Cầm, nàng ta không thể kìm nén mà bật khóc nức nở:
“Mấy bận trước khi dâng huyết, chàng đều nán lại bên ta một hồi, cũng chẳng hề nhắc đến ngươi. Thế nhưng về sau, chàng không chỉ vội vã rời đi, mà còn luôn miệng nói rằng ngươi đang đợi chàng.”
“Vậy còn ta? Ta là gì trong mắt chàng? Ta dâng linh dược của tiên nhân cho chàng, thì có nghĩa lý gì!”
Ta khẽ cười khẩy một tiếng: “Tính ra, ngươi có bệnh chăng?”
Lệ trên mi Dao Cầm chợt ngưng, nàng ta siết chặt nắm tay, mắt long lên sòng sọc nhìn ta. Ta cười lạnh:
“Đừng đem sự tự cảm động của mình mà gán &eacu...
Bạn cần Đăng nhập để mở truyện với 1.199 linh thạch